ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 189

bình an; nhưng tôi cũng rất muốn nhìn thấy ông ta ở đây, ở chỗ của của
chúng tôi, vị Bộ trưởng ấy, chết khô chết héo dưới ánh nắng mặt trời mà
không có ống thụt.”

Quân đội Pháp đi viễn chinh chỗ người Da Đen và thậm chí không có lấy

một cái ống thụt! Ấy thế mà cái đó lại làm nên những điều kỳ diệu đấy,
dụng cụ tưởng như rất tầm thường này! Khi, vài ngày sau, tên lính đem lại
trả cho ông, anh ta cùng lúc trao cho ông một lá thư giã biệt: bác sĩ Fras đã
lành bệnh. Rất khỏe mạnh đến nỗi mà ông đã lên đường chuồn về Saint-
Louis cùng với đoàn của ông ta dưới âm thanh của tiếng kèn đồng!

Rồi Diaїla đến thăm đúng lúc ông đang vật lộn với một cơn sốt rét mới:
– Anh phải đến nói chuyện với họ đi thôi.
– Nhưng mà với ai mới được chứ, hả Chúa ơi?
– Với các bô lão của Fougoumba! Không có họ thì Kahel đã là của anh

rồi, còn cha tôi, ông ấy chẳng thấy gì là bất lợi cả! Ngày mai, sau buổi cầu
nguyện giữa ngày, cha tôi sẽ triệu tập đại hội đồng và anh sẽ đến để nói. Để
thuyết phục những kiểu đắn đo ngập ngừng của Fougoumba, anh cần phải
làm sáng tỏ sự thật mà không để lộ vẻ hình như anh đã có điểm tựa. Anh sẽ
đến chứ?

– Tôi chẳng có sự lựa chọn nào.
– Thế thì, chúc may mắn, và hãy cố tỏ ra có tính thuyết phục nhé!
Sự hoảng sợ còn kinh khủng hơn cả hôm trước của một kỳ thi. Ông tận

dụng cơn mất ngủ để phác thảo bài diễn văn của mình và lấy thêm can
đảm:

“Thôi nào, hãy tiến lên, hãy nói những gì mi muốn nói, nhưng phải thật

tốt! Người Peul là một chủng tộc biết cách diễn đạt. Ở họ, cách thức là
quan trọng nhất: những lời đẹp ý hay có giá trị hơn cả những hành động.”

Nhà thông thái của Almâmi ngay lập tức chuyển qua vấn đề về Kahel.

Nhưng Ibrahima, vị vua rất thâm sâu của Fougoumba, phản ứng dữ dội
ngay lập tức, mặc dù dáng vẻ gà gật của ông ta:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.