ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 242

– Gì cơ? Anh cho phép tôi tiếp tục lộ trình đến tận Dinguiraye hả?
– Đúng thế.
– Và khi nào?
– Theo ý anh thôi, Yémé ạ!
– Thế thì ngay bây giờ, trước khi anh đổi ý.
Olivier de Sanderval chào giã biệt và vào lúc đứng lên, Almâmi chìa cho

ông một gói đồ:

– Cầm lấy này, khi ghé qua Sokotoro, anh đưa gói này cho Hâdy, em họ

tôi, hắn là ông hoàng ở đó. Tôi đã ra chỉ thị để hắn đón tiếp anh đúng lễ bộ
mà anh xứng đáng được hưởng và sẽ chỉ cho anh đường đến Dinguiraye.
Mong sao sự bình an sẽ tỏa bóng trên lộ trình của anh, Yémé!

Dẫn đầu đoàn kỵ sĩ của mình, Hâdy thân chinh đến đón ông để đưa ông

vào Sokotoro. Anh ta cho hâm nước nóng để ông tắm, cho kê những bộ
giường gỗ thực sự được trải ga thêu còn đống gối thì nhồi đầy kapok và
huy động tất cả đàn bà đẹp trong địa hạt mình để tặng ông một bữa ăn xứng
đáng với cái danh của ông: mười chín bình đầy những món ăn hảo hạng
nhất của Fouta! Cha con ông chè chén no say, được những nhạc công thổi
sáo và các nhà thông thái ru ngủ. Mãi sau họ mới hiểu ra, khi mà vào giữa
đêm, những cơn nôn oẹ và đau đầu bắt đầu hành hạ họ. Họ thổ ra máu và
quằn quại vì đau đến tận sáng. Những phu khuân vác ở tận đầu kia ngôi
làng, đã không thể nghe thấy những tiếng nấc và rên ầm ĩ của họ. Chẳng gì
ngăn nổi cái chết từ từ mà họ cảm thấy đang dâng dần lên trong họ. Người
cha, sau một cố gắng siêu phàm, đã chống được khuỷu tay và gượng dậy để
nhìn con trai mình đang chìm trong hôn mê: “Ta hy vọng nó đã chết và lượt
ta cũng sẽ không chậm trễ nữa. Chúa ơi, hãy ra tay cho mọi chuyện diễn ra
như thế, con van xin Người!”

Ô điều kỳ diệu, ngày hôm sau, vào lúc mặt trời mọc, họ vẫn còn sống,

khi chủ nhà nhẹ chân lẻn vào nhà họ và thì thầm những câu khó hiểu với ba
người đi sau hắn ta. Nhìn thấy trò con quay bệnh tật của hắn, Olivier de

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.