ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 288

chịu đựng.

– Vâng. Cuộc chiến đấu trở nên mất cần bằng, chiểu theo tình trạng của

cha.

– Con, rồi con sẽ quay trở lại đây nhé!
– Con hứa, thưa cha, con sẽ quay lại!
– Con sẽ tiếp tục cuộc chiến cho dù nó có kéo dài cả trăm năm.
– Dù nó có kéo dài cả trăm năm, thưa cha!
– Hãy thề với cha đi, Georges!
– Con xin thề với cha, cha ạ!
Ngày 29 tháng mười một năm 1900, chính xác là hai mươi mốt năm kể

từ ngày đầu tiên ông xuống tàu đi châu Phi, Olivier de Sanderval nghe thấy
ai đó gọi ông trong lúc ông bước qua cánh cửa vào cảng:

– Ta dám đánh cuộc rằng Da Trắng đang đi trước ta đây tên là Yémé!
Ông quay lại và nhận ra người em họ của Bôcar-Biro, chính gã đã suýt

đầu độc ông ở Sokotoro.

– Ô, là anh ư, Hâdy? Anh đến đây làm gì vậy?
– Tôi đợi tàu đi Tunis. Tôi đã quyết định làm một chuyến hành hương

lớn ở La Mecque. Thế giới đổ sập dưới các tội lỗi kể từ khi các người có
mặt ở đây. Còn anh, ta cá là anh đi nghỉ phải không?

– Ơ… Đúng, đúng thế… Đúng thế nhưng… không lâu đâu!
– Khi quay lại, đừng có ở lại Conakry làm gì, hãy quay lại Fouta, nơi đó

mới là nhà của anh. Anh là một người Peul, đừng bao giờ quên điều đó
nhé!

– Anh không còn là vua của Sokotoro nữa, hình như thế nhỉ!
– Tôi là vua ở trong tâm khảm, Yémé ạ! - Người đàn ông đáp lại trong

lúc tay đập liên hồi trên ngực.

Sau động tác ấy, anh ta bật ô và quay lưng lại phía ông, với bước đi uể

oải và uy nghi chỉ tồn tại ở tộc Peul.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.