ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 43

này, đã trở nên xấu xí do chứng đau bụng, phủ đầy bụi bặm do đường sá, bị
gai cào xé, không là ai khác mà chính là đứa cháu ruột gọi vua Pháp bằng
bác - hãy nghe cho rõ đây, ái nam của em trai của Almâmi nơi đó đấy, cùng
mẹ, cùng cha đấy! Ngai vàng nước Pháp sẽ thuộc về bốn người: vua, con
trai vua, em trai của vua và sau cùng là hắn, Olivier de Sanderval, cho dù
lớp bụi đường bám trên tóc hắn và lớp bùn dày cả hai pouce

[10]

mà ta nhìn

thấy rõ ràng dưới đế giày hắn kia… Thì Fouta-Djalon sẽ rất vinh hạnh được
đón tiếp hắn như hắn xứng đáng điều ấy, wallâhi!… Thế đấy, người của
triều thần, đó là tất cả những gì anh muốn nói, chính anh, Mâly này, đó là
những gì anh đã nói hết!

Đương nhiên, vị toubab tức thì muốn cải chính sự dối trá bất nhã này.

Nhưng những cái nháy mắt và những cú huých tay của hai gia nhân của
ông đã ngăn không cho ông mở miệng.

Một loạt tiếng rì rầm dài lan tỏa đi trong đám đông, rồi nhà thông thái

quay về phía đám người ngoại bang:

– Kẻ Da Trắng có thư từ gì của ông chú rất tôn kính của hắn không?
– Các người vậy là chẳng hề biết gì về phong tục của nước Pháp ư, lũ

người Peul rừng rú ngu xuẩn và khép mình kia?

Mâ-Yacine vừa nói: Sérère, anh có quyền thóa mạ những người Peul

nhân danh phong tục cổ truyền có quan hệ thân cận với trò bông lơn. Tên
đao phủ rút kiếm ra, Mâly chỉ còn đủ thời gian xen vào:

– Người sẽ làm gì hả, đồ bất hạnh?… Aguibou, hoàng tử xứ Peul, Người

sẽ không để cho một Sérère bị xọc chết dưới mái nhà của Người chứ hả? Ô,
có chứ hả?

Một tiếng lầu bầu khiển trách bắn thẳng về phía tên đao phủ:
– Sao các người lại nhìn ta như vậy? Ta đâu có biết đó là một Sérère,

wallâhi, ta đã không biết!

Hoàng tử nói với Mâ-Yacine, lúc này đang hì hục lấy lại hơi và chỉnh lại

chiếc áo thụng, rõ ràng là rất sung sướng vì đã cứu được cái đầu của mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.