ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 49

ta ngay khi vừa bước qua khỏi đường biên giới. Người ta hẳn đã nói với
ông rằng ta không yêu chồng ta và rằng ta đúng ra là rất đặc biệt so với một
người đàn bà tộc Peul.

Da Trắng không sao rời được ánh mắt mình khỏi ngấn cổ nàng, đôi môi

và cặp vú. Ông cảm thấy ánh mắt mình bốc lửa, dây thần kinh căng lên,
mạch máu ông phồng lên và sôi sục, trái tim ông sắp nhảy khỏi lồng ngực.
Thông thường, chính trong những thứ thuộc về tinh thần khiến ông hoảng
loạn; ông vẫn luôn biết giữ bình tĩnh trước những gì liên quan đến thân xác.
Vậy mà giờ đây, trước ánh mắt của người đàn bà trẻ này, những điều căn
bản ngăn nắp Công giáo của ông bắt đầu tan chảy còn nhũn mềm hơn cả
sáp nến, lý trí của ông suy sụp, các giác quan của ông tuột mất, các nắp van
đức hạnh của ông lần lượt bị đổ gục hết lĩnh vực này đến lĩnh vực khác.
Chắc chắn chính cả điều ấy nữa rồi, sự huyền diệu của Phi châu!

Ông lau trán và nuốt nước bọt một cách khó khăn.
– Đồng ý thôi, công nương không yêu chồng mình, nhưng trong số đám

người tình, ai là người được công nương thích hơn cả?

– Nếu mà ta nói điều đó ra thì chính cả Fouta này sẽ bắt đầu bốc lửa

cháy hết.

– Thật khó hình dung nổi lại có thể tồn tại những phụ nữ Peul giống như

công nương đây!

– Ở đây, chúng ta có một cây được gọi là Kourahi. Nhưng mà này, trong

số rất nhiều quả của nó, thì bao giờ cũng có một quả không có hạt.

– Tôi đã phải lòng Người rồi, công nương biết không? - Ông nói tiếp sau

một hồi dài im lặng.

– Ta biết. Bất kỳ người đàn ông nào ta gặp thì đều cũng phải lòng ta,

đáng buồn thế!

Nàng chỉnh lại những dải sam của mình, mơ màng trong giây lát và lên

tiếng:

– Cả ta nữa, ta cũng phải lòng ngươi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.