ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 81

– Và cứ cho là có chuyện đó thật đi, thì tại sao lại đặt đường xe lửa

trong khi mỗi người có hai chân để đi và các khu chợ thì nhung nhúc những
ngựa là ngựa chứ?

Almâmi ra một cử chỉ bằng đầu, giọng nói lanh lảnh của nhà thông thái

thường trực lại cất lên lần nữa:

– Và bằng chính đôi tay của ngươi mà ngươi thực hiện điều ấy ư, hả Da

Trắng kia?

– Không, không phải bằng tay của tôi mà bằng khối óc của tôi, - ông

đáp lại một cách ranh mãnh. - Còn bàn tay hả, chính các ông sẽ trợ giúp tôi.

Tiếng rì rầm bất bình rộ lên, lan đi trong đám đông. Người ta đã biết

mười mươi rằng khi đào đất xây đựng cung điện hoàng gia thì phải trả giá
bao nhiêu tên nô lệ hay việc chuyển hàng ngàn súc vật đến tận Boulam là
bao nhiêu, còn đây phải tạo dựng một con đường xe lửa hoàn toàn bằng sắt
và bằng chính đôi tay mình thì khủng khiếp đến cỡ nào!

– Thế nào, hả nhà thông thái? - Một người chột mắt cất giọng khe khẽ

hỏi.

– Thế nào cái gì?
– Ta sẽ để cho hắn làm hay sẽ xử trảm hắn đây?
Almâmi thốt lên một tiếng gằn trong cổ họng và nhà thông thái dịch ngay

ra:

– Hãy cẩn thận nhé, nhà quý tộc thân mến! Chuyện ấy không thuộc

thẩm quyền của anh, mà thuộc thẩm quyền của Almâmi kia… Sáng nay đến
đây tạm hết. Mặt trời đã lên cao rồi, chúng ta phải chia tay nhau thôi. Hãy
bình thân, hỡi các nhà quý tộc của Timbo, hãy đi thư giãn trong các vườn
cây trái và với các đàn gia súc của mình đi.

Nhà thông thái nháy mắt, Mâly giải thích cho Da Trắng rằng ông phải ở

lại.

Almâmi mất hút đằng sau những bức tường, kéo theo sau cả đoàn tùy

tùng của Người và những lời tụng ca của nhà thông thái. Và chỉ sau đó thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.