ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 91

– Ông thấy rõ những đạo sĩ của chúng tôi là những người thần tài nhất

rồi đấy nhé! Ông nên chuyển đạo đi, bạn thân mến của tôi ơi! Wallâhi, ông
là một gã quá tốt để cứ ở lại làm một con chiên Công giáo tồi tàn!

– Tôi thú nhận điều này với anh, bạn Peul của tôi ạ, anh đã cứu sống tôi

đấy! Làm thế nào để cảm ơn anh đây?

– A ha! Hãy cho tôi những cỗ đạn pháo!
– Những cỗ đạn pháo ư?
– Nếu không, tôi sẽ quay về với các bạn Thổ Nhĩ Kỹ của tôi đấy!
Ông hiểu ngay rằng mình cần phải hành động gấp nếu ông muốn có được

Fouta.

Ngày hôm sau, rốt cuộc thì anh chàng tàng hình Bôcar-Biro, đến lượt

mình cũng xuất hiện cùng với một con vật săn được, một liễn mật ong và
một làn quả dứa.

– Anh đã chẳng bao giờ đến thăm tôi cả, anh ấy mà, ấy vậy mà anh đã

hứa với tôi, - người Da Trắng phàn nàn.

– Tôi phải đi trận!
– Fouta đã tuyên bố chiến tranh với quốc gia bất hạnh nào vậy?
Khi ấy vị hoàng tử trẻ bắt đầu giải thích rằng chàng đã phải dẫn những

đoàn quân của mình đi đến các vùng thuộc xứ Sierra Leone, không phải
chinh chiến với đất nước này mà là để cố gắng tiêu diệt lần thứ một trăm
tộc người Houbous, giáo phái Hồi giáo Peul và những chiến binh cuồng
nhiệt này, kể từ thời cha chàng trị vì, một Almâmi Oumaron rất vĩ đại và rất
đáng kính, đã luôn lăm le bẻ gẫy ngai vàng của những Almâmi.

– Đó là một cuộc chiến khiến chúng tôi hao mòn, - chàng tiếp tục. - Sẽ

không có chuyện ấy nếu như tôi đã có đủ súng đạn.

– Súng đạn ư? - Da Trắng thầm thì trong lúc vuốt chòm râu.
– Ông có thể đầu tư cho chúng tôi được không?
– Đó không phải là không thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.