ÔNG HOÀNG XỨ KAHEL - Trang 92

– Này, hãy nói đi, Da Trắng, ông đang nói nghiêm túc đấy chứ hả?… Ờ

thì, ông biết đấy, chúng ta có thể trở thành bạn của nhau!

Bị cơn hứng thú cuốn đi, chàng ngay lập tức đứng dậy để chào ra về,

nhưng Da Trắng giữ chàng bằng cách kéo một vạt chiếc áo chùng rồi hắng
giọng:

– Cẩn thận nhé, tôi có một điều kiện!… Rằng anh phải ủng hộ tôi bên

cạnh Almâmi!

– Hãy coi như anh đã có điều ấy rồi! Bây giờ, đây là điều kiện của tôi:

ông sẽ không nói gì về chuyện súng đạn cả nhé!

– Với Almâmi à?
– Không, với anh trai tôi kia!
Bôcar-Biro ra về, Fatou cuối cùng đã có thể tiến gần lại để tặng cho ông

làn cam và bắt đầu lại ca khúc tình ái bị cự tuyệt của mình:

– Hãy cưới em đi, nếu không em sẽ nhảy xuống giếng đấy!
Chuyện đó kéo cả cả phân nửa buổi sáng và, bất thình lình, cô ngẩng

phắt đầu dậy như thể cô vừa có một ý tưởng nào đó, luồn nhanh về phía căn
nhà và lẩn vào giường của Da Trắng.

Cô đã đoán đúng: trời bắt đầu đổ mưa. Mâly thu dọn ghế gấp và giúp

Sanderval đi vào chỗ trú ẩn. Nhưng thiếu nữ nhất định từ chối đi khỏi nơi
đó… Họ phải gọi đến đám lính Sénégal để lôi cô ra khỏi đó.

– Chuyện đã vậy thì, Yémé ạ, tôi sẽ lôi anh đi bộ đến địa ngục, nói như

người Peul vẫn nói thế. Tôi sẽ tố cáo anh với Almâmi. Anh là một tên gián
điệp, anh đã đến đây để thủ tiêu Người và để chiếm đoạt Fouta của Người
và của tổ tiên Người!

Ông chẳng cho những câu nói vu khống của thiếu nữ ấy là quan trọng,

lại càng không vì ngay tối đó Bôcar-Biro đến để thông báo cho ông một tin
vui:

– Những ông hoàng của các tỉnh sẽ đến trong chừng mươi ngày nữa:

ông sẽ có nó, con đường xe lửa của ông ấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.