ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 12

Từ trong bóng tối anh bạn nhỏ tới, lòng tràn hi vọng cũng như sợ hãi, miệng
không ngừng thì thầm:

“Lyra - Lyra - Lyra…”
Đằng sau cậu là những dáng hình khác, thậm chí còn mờ ảo hơn cậu,

và im lặng hơn. Họ dường như thuộc cùng nhóm và cùng loại, nhưng họ
không có mặt để thấy được hay có giọng nói phát ra; bản thân giọng cậu thì
chẳng bao giờ to hơn một tiếng thì thầm, còn gương mặt cậu lại bị phủ bóng
và nhòe đi như một thứ đã gần bị lãng quên.

“Lyra… Lyra…”
Họ đang ở đâu vậy?
Trên một vùng đồng bằng mênh mông nơi không một tia sáng phát ra

từ bầu trời đen thẫm, nơi sương giăng mờ đường chân trời khắp bốn bề.
Nền đất trơ trụi, bị đè bẹp bởi áp lực của hàng triệu bước chân, dẫu cho
những bàn chân đó còn nhẹ hơn lông hồng; vậy hẳn là thời gian đã ép bẹp
nó, dẫu cho thời gian tại nơi đây chẳng hề dịch chuyển; vậy hẳn là mọi thứ
vẫn luôn như thế này. Đây là điểm tận cùng của mọi nơi và cuối cùng của
mọi thế giới.

“Lyra…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.