ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 142

Rồi Ama dừng lại. Will nép mình vào phía sau một thân tuyết tùng đồ

sộ, quan sát vị trí mà cô bé đang chỉ. Qua một mảng chằng chịt cành lá, cậu
nhìn thấy sườn một vách núi mọc lên ở bên phải, và trên cao nửa chừng…

“Phu nhân Coulter,” cậu thì thào, tim đập thình thịch.
Người phụ nữ hiện ra từ đằng sau tảng đá, đang giũ một cành cây dày

lá trước khi thả rơi nó và phủi tay. Bà ta đang quét sàn à? Tay áo xắn lên,
còn tóc được vấn cao bằng một chiếc khăn choàng. Will chẳng bao giờ có
thể tưởng tượng được bà ta trông lại có thể đảm đang đến thế.

Nhưng rồi một vệt màu vàng lóe lên, và con khỉ xấu xa đó xuất hiện,

nhảy lên vai bà. Như thể đang nghi ngờ một điều gì đó, họ nhìn khắp xung
quanh, và đột nhiên Phu nhân Coulter trông không còn đảm đang nữa.

Ama đang thì thào vẻ khẩn cấp: Cô bé sợ con linh thú khỉ vàng; nó

thích giật lìa cánh của lũ dơi trong lúc chúng vẫn còn sống.

“Có ai khác ở cùng với bà ta không?” Will hỏi. “Không có lính canh

hay gì đó à?”

Ama không biết. Cô bé chưa từng thấy lính canh, nhưng mọi người có

nhắc đến những gã đàn ông kì quặc và đáng sợ, có khi là ma cũng nên, được
nhìn thấy trên sườn núi vào buổi đêm… Nhưng trên núi thì lúc nào chẳng có
ma, mọi người đều biết vậy. Nên có khi chúng chẳng liên quan gì đến người
phụ nữ cả.

Chà, Will nghĩ, nếu Lyra đang ở trong động mà Phu nhân Coulter

không chịu rời đi thì mình sẽ phải đến chào hỏi thôi vậy.

Cậu hỏi: “Cái thứ thuốc mà em có này là gì vậy? Cần phải làm gì với

nó để đánh thức cậu ấy dậy?”

Ama giải thích.
“Vậy bây giờ nó đang ở đâu?”
Ở nhà, cô bé đáp. Đã được giấu kĩ.
“Được rồi. Cứ đợi ở đây đừng lại gần. Khi gặp bà ta, em không được

nói là biết anh. Em chưa từng thấy anh hay con gấu. Lần tiếp theo em mang
thức ăn cho bà ta là bao giờ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.