ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 149

bản Lyra phức tạp hơn, phong phú hơn và sâu sắc hơn. Cậu không thể ngăn
bản thân mình thích bà ta.

Vậy là cậu bắt tay bà, nhận thấy rằng nó rất vững chãi, mát lạnh và

mềm mại. Bà quay sang phía con khỉ vàng vẫn đang ngồi bên cạnh mình
suốt thời gian qua, họ trao đổi một ánh nhìn mà Will chẳng thể giải nghĩa
nổi.

Rồi bà quay lại với một nụ cười.
“Tạm biệt,” cậu nói, bà cũng lặng lẽ đáp lại: “Tạm biệt, Will.”
Cậu rời khỏi hang động. Biết rằng ánh mắt bà ta vẫn đang dõi theo, cậu

không hề ngoái lại một lần nào. Chẳng thấy Ama đâu cả. Cậu bước trở lại
con đường mà mình đã tới, bám theo lối mòn cho đến khi nghe thấy tiếng
thác chảy ở phía trước.

“Bà ta nói dối,” cậu nói với Iorek Byrnison sau đó ba mươi phút. “Đương
nhiên là bà ta nói dối rồi. Kể cả có khiến sự việc tồi tệ đi với bản thân thì bà
ta vẫn sẽ dối trá, vì bà ta yêu thích cái việc đó đến mức không ngừng nổi.”

“Vậy thì kế hoạch của cậu là gì?” Con gấu hỏi, nó đang nằm phơi mình

dưới ánh nắng, bụng ụp xuống một mảng tuyết giữa những tảng đá.

Will cứ đi lên đi xuống, tự hỏi không biết mình có thể dùng cái mẹo đã

thành công ở Headington được hay không: Dùng con dao để vào một thế
giới khác rồi đi tới một điểm ngay sát nơi Lyra nằm, cắt trở lại thế giới này,
kéo cô bé vào nơi an toàn rồi đóng nó lại. Đó là điều hiển nhiên cần phải
làm, tại sao cậu lại lưỡng lự chứ?

Balthamos thì biết. Trong dạng thiên thần vốn có, lấp lánh như không

khí biến dạng vì hơi nóng dưới ánh mặt trời, ông ta nói: “Cậu thật dại dột vì
đã tới chỗ bà ta. Giờ tất cả những gì cậu muốn làm là gặp lại bà ta.”

Iorek gầm lên một tiếng trầm trầm khe khẽ. Ban đầu Will cứ tưởng nó

đang cảnh cáo Balthamos, nhưng rồi trong cơn sốc vì xấu hổ, cậu nhận ra
rằng con gấu cũng đồng tình với vị thiên thần. Cho đến tận giờ, cả hai không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.