ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 177

Cô đang quan sát Pantalaimon là là bay rồi lao vụt qua không khí, chộp

lấy những con bướm đêm nhỏ xíu giống như những con chuồn chuồn còn
lại. Nó không thể bay xa được như chúng, nhưng không hề kém phần nhanh
nhẹn, thậm chí còn tỏ ra hoạt bát hơn nữa. Cô bé nâng bàn tay lên để nó đậu
trên đó, đôi cánh dài trong suốt rung rinh.

“Cậu có nghĩ chúng ta có thể tin tưởng họ lúc đi ngủ không?” Will hỏi.
“Có. Bọn họ dữ tợn nhưng tớ nghĩ họ trung thực.”
Hai đứa trẻ trở lại bên tảng đá, Will nói với những người Gallivespia:

“Bây giờ tôi sẽ đi ngủ. Chúng ta sẽ tiếp tục lên đường khi trời sáng.”

Hiệp sĩ gật đầu. Will lập tức cuộn tròn người lại rồi ngủ thiếp đi.
Lyra ngồi xuống bên cạnh cậu, với Pantalaimon trong dạng mèo, tỏa

hơi ấm trong lòng cô. Will thật may mắn làm sao khi lúc này cô bé đã tỉnh
lại để chăm lo cho cậu! Cậu thực sự là một kẻ bạo gan, và cô ngưỡng mộ
điều đó không tả xiết; nhưng cậu không giỏi nói dối, phản bội và lừa lọc,
trong khi tất cả những thứ đó lại đến với cô một cách tự nhiên như việc hít
thở vậy. Khi nghĩ về điều đó cô bé cảm thấy ấm áp và đầy đức hạnh, vì cô
làm điều đó cho Will chứ không hề là cho bản thân mình.

Cô đã định xem Chân Kế một lần nữa, nhưng trước sự ngạc nhiên hết

đỗi của chính bản thân, cô thấy mình mệt rã rời như thể suốt thời gian qua
đã phải thức chứ không phải là bất tỉnh. Cô liền nằm xuống cạnh đó rồi
nhắm mắt lại, chỉ chợp mắt một tí thôi, cô tự nhủ như vậy trước khi thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.