ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 179

tôi. Vì vậy chúng tôi là đồng minh, và chúng tôi sẽ giúp đỡ hai người nhiều
nhất có thể.”

“Tốt,” Will nói. “Vậy thì hãy cùng ăn thôi. Các vị dùng đồ ăn của

chúng tôi chứ?”

“Cảm ơn cậu, vâng,” công nương nói.
Will lấy ra vài miếng đào sấy cuối cùng và ổ bánh mì lúa mạch đen bẹp

dí, cũ mèm, đó là tất cả những gì còn sót lại, rồi chia cho tất cả mọi người,
dù đương nhiên là hai mật thám không ăn nhiều.

“Còn về nước, có vẻ như tại thế giới này không có chút nào ở quanh

đây cả,” Will nói. “Chúng ta sẽ phải đợi đến khi quay trở về rồi mới có thể
được uống.”

“Vậy thì chúng ta nên làm thế sớm đi,” Lyra nói.
Tuy vậy, việc đầu tiên cô làm là lấy Chân Kế ra. Không giống như đêm

hôm trước, cô có thể thấy nó rất rõ, nhưng những ngón tay cô lại chậm chạp
và đờ đẫn sau giấc ngủ dài. Cô hỏi liệu có còn hiểm họa nào trong thung
lũng không. Câu trả lời là không, toàn bộ lính tráng đã đi hết, còn dân làng
thì đang ở trong nhà của mình; vậy là họ chuẩn bị lên đường.

Ô cửa sổ trông thật kì lạ trong bầu không khí chói lòa của sa mạc, mở

hướng về phía bụi cây phủ bóng tối sầm, một khoảng thực vật xanh rậm rạp
hình vuông lơ lửng trong không khí như một bức tranh vẽ. Hai người
Gallivespia muốn nhìn nó, và sững sờ khi thấy cái cách mà nó chỉ đơn giản
là không tồn tại khi nhìn từ phía sau, nhưng lại vụt hiện ra khi họ vòng sang
bên cạnh.

“Tôi sẽ phải đóng nó lại khi chúng ta đã đi qua,” Will nói.
Lyra cố thử kẹp các cạnh vào với nhau, nhưng những ngón tay cô hoàn

toàn không thể tìm được nó; các mật thám cũng thế, bất chấp đôi bàn tay
tinh tế của họ. Chỉ mình Will là có thể cảm nhận được chính xác vị trí của
các cạnh, và cậu làm việc đó rất gọn gàng và nhanh chóng.

“Có bao nhiêu thế giới mà cậu có thể vào được bằng con dao này?”

Tialys hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.