ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 25

Cảm thấy hết sức nhẹ nhõm, Will trở về với khu cắm trại bên hồ rồi

đóng mọi thứ lại. Giờ thì cậu có thể tìm được đường về nhà; giờ thì cậu sẽ
không bị lạc nữa; giờ thì cậu có thể ẩn trốn khi cần thiết, và đi khắp nơi một
cách an toàn.

Càng học hỏi được thêm nhiều kiến thức, cậu càng mạnh mẽ hơn. Cậu

đút con dao vào bao đựng bên hông rồi quăng cái balô lên vai.

“Chà, giờ thì cậu sẵn sàng rồi chứ?” Giọng nói châm biếm vang lên.
“Rồi. Tôi sẽ giải thích nếu ông muốn, nhưng xem ra ông không có vẻ

quan tâm lắm.”

“Ồ, tôi cho rằng bất cứ điều gì cậu làm cũng đều là một nguồn mê hoặc

bất tận. Nhưng khỏi lo đến tôi. Cậu định nói gì với những người đang đến
kia?”

Will nhìn quanh và giật mình. Ở xa phía dưới con đường mòn, rất rất

xa, là một đoàn lữ khách cùng ngựa thồ, đang đều đặn leo lên về phía hồ. Họ
vẫn chưa nhìn thấy cậu, nhưng nếu cậu ở nguyên tại chỗ, họ sẽ sớm phát
hiện ra.

Will thu dọn chiếc áo choàng của bố mà cậu đang trải trên một tảng đá

dưới ánh nắng. Cái áo lúc này trở nên nhẹ hơn rất nhiều khi đã khô. Cậu
nhìn quanh: Chẳng có thứ gì khác mà cậu có thể mang đi cả.

“Đi tiếp thôi,” cậu nói.
Cậu muốn buộc lại băng gạc nữa, nhưng việc đó để sau cũng được. Cậu

khởi hành dọc theo mép hồ, rời xa khỏi đoàn lữ hành, vị thiên thần theo sau,
vô hình trong không khí sáng bừng.

Cùng ngày đó vào một lúc lâu sau, họ xuống khỏi rặng núi trơ trụi, bước vào
một đoạn đường bộ phủ đầy cỏ và đỗ quyên lùn. Will đang khao khát muốn
được nghỉ ngơi, và chẳng bao lâu sau cậu đã quyết định dừng lại.

Cậu gần như không nghe được gì mấy từ vị thiên thần. Cứ thỉnh thoảng

Balthamos lại nói: “Không phải hướng đó,” hay: “Có một lối đi dễ hơn ở
phía bên trái,” và cậu chấp nhận những lời khuyên đó; nhưng thật ra cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.