ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 341

Một tiếng gõ cửa vang lên trước khi ông ta kịp đáp lại, rồi Sư huynh

Louis bước vào với hai li chocolatl trên một cái khay bằng gỗ. Anh ta đặt cái
khay lên bàn rồi căng thẳng cúi đầu, mỉm cười với Chủ tịch với hi vọng sẽ
được yêu cầu lưu lại; nhưng Cha MacPhail lại gật đầu về phía cửa, và người
đàn ông trẻ tuổi đành miễn cưỡng rời đi.

“Vậy bà đã dự tính làm gì?” Chủ tịch hỏi.
“Tôi đã định đảm bảo cho nó được an toàn cho tới khi nguy hiểm qua

đi.”

“Nguy hiểm đó là gì vậy?” Ông ta nói trong lúc trao cho bà li chocolatl.
“Ồ, tôi nghĩ ông biết ý tôi là gì. Đang có một kẻ cám dỗ ở đâu đó, một

con rắn, có thể nói thế, và tôi phải ngăn không cho chúng gặp nhau.”

“Có một thằng bé đi cùng với nó.”
“Phải. Nếu ông không xen vào, cả hai đứa bọn chúng đã phải chịu kiểm

soát của tôi rồi. Như thế này thì chúng có thể ở bất cứ đâu. Ít nhất thì chúng
cũng không ở với Ngài Asriel.

“Ta không nghi ngờ vì việc ông ta sẽ đi tìm bọn chúng. Thằng bé sở

hữu một con dao mang sức mạnh phi thường. Chỉ cần cái đó là đã đáng để
đuổi theo chúng nó rồi.

“Tôi biết điều đó,” Phu nhân Coulter nói. “Tôi đã làm gãy được nó,

nhưng thằng bé lại sửa được rồi.”

Bà đang mỉm cười. Chắc hẳn là bà không tán thành thằng bé đáng ghét

này?

“Chúng ta biết,” ông ta nói ngắn gọn.
“Chà chà,” bà thốt lên. “Đan sĩ Pavel quả là đã trở nên nhanh nhẹn hơn

rồi. Khi tôi mới quen biết, ông ta cần ít nhất là một tháng để đọc ra tất cả
những điều đó.”

Bà nhấp một ngụm đồ uống, chocolatl gì mà vừa loãng vừa nhạt; chẳng

khác gì những tu sĩ nhạt nhẽo này, bà nghĩ, khi áp đặt thứ tiết chế mà tự họ
cho là đúng đắn lên cả khách khứa của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.