ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 343

Trong lúc nói, Phu nhân Coulter cảm nhận một niềm vui bình lặng

trong mình. Bà không biết liệu mình có bao giờ sống sót mà thoát ra được
không, nhưng việc nói chuyện theo cách đó với người đàn ông này khiến bà
mê mẩn.

“Còn Bụi thì sao?” Ông hỏi. “Từ tận sâu trong tư tưởng dị giáo, quan

điểm của bà về Bụi là gì?”

“Tôi không có quan điểm gì về Bụi,” bà nói. “Tôi không biết nó là gì

hết. Chẳng ai biết cả.”

“Hiểu rồi. Ta đã bắt đầu bằng cách nhắc nhở bà rằng bà đã bị bắt. Có lẽ

đã đến lúc phải tìm cho bà một chỗ để nghỉ ngơi rồi. Bà sẽ được thoải mái;
không ai làm hại bà cả; nhưng bà sẽ không được đi đâu hết. Và chúng ta sẽ
trao đổi nhiều hơn vào ngày mai.”

Ông rung chuông, Sư huynh Louis bước vào gần như ngay lập tức.
“Dẫn Phu nhân Coulter đến phòng khách đẹp nhất,” Chủ tịch nói. “Rồi

khóa bà ấy ở trong.”

Phòng khách đẹp nhất hóa ra lại tồi tàn với vật dụng rẻ tiền, nhưng ít nhất thì
nó cũng sạch sẽ. Sau khi ổ khóa xoay lại sau lưng, Phu nhân Coulter lập tức
nhìn quanh để tìm máy vi âm, bà thấy một cái trong bộ đèn tinh xảo và một
cái khác dưới khung giường. Bà ngắt nguồn của cả hai, rồi sau đó gặp một
ngạc nhiên khủng khiếp.

Đang quan sát bà từ trên nóc tủ commode đằng sau cánh cửa là Ngài

Roke.

Bà hét lên rồi tì một bàn tay lên tường để đỡ lấy người. Mật thám người

Gallivespia đang ngồi vắt chân, hoàn toàn thoải mái, cả bà lẫn con khỉ vàng
đều đã không nhìn thấy ông ta. Ngay khi nhịp tim đập dịu xuống, và hơi thở
cũng chậm lại, bà cất tiếng: “Bao giờ ông mới định thực hiện phép lịch sự
bằng cách cho tôi biết rằng ông đang ở đây vậy, thưa ông? Trước khi tôi thay
đồ, hay là sau đó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.