ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 347

Đan sĩ Pavel dịch chuyển vài cuốn sách, vị tu sĩ trẻ liền đặt sợi dây

chuyền vàng lên bàn. Những người khác cúi xuống nhìn trong lúc Cha
MacPhail hí hoáy với chiến lợi phẩm. Tiến sĩ Cooper đưa cho ông ta một
con dao bỏ túi, và rồi một tiếng tách nhỏ vang lên.

“Hà!” Chủ tịch thở phào.
Ngài Roke trèo lên nóc bàn để có thể nhìn rõ. Trong ánh sáng đèn dầu

lóe lên một ánh vàng thẫm: Đó là một lọn tóc, Chủ tịch đang vân vê nó giữa
các kẽ ngón tay, xoay nó hết hướng này lại sang hướng kia.

“Chúng ta có chắc chắn rằng đây là tóc của đứa bé không?” Ông ta hỏi.
“Tôi xin đảm bảo,” giọng nói mệt mỏi của Đan sĩ Pavel vọng tới.
“Và thế này là đủ chứ, Tiến sĩ Cooper?”
Người đàn ông mặt tái nhợt cúi xuống thấp rồi cầm lấy lọn tóc từ

những ngón tay của Cha MacPhail. Ông giơ nó lên ánh sáng.

“Ồ, vâng,” ông đáp. “Một sợi tóc cũng là đủ rồi. Thế này thì dư dả

quá.”

“Ta rất vui khi nghe thấy như vậy,” Chủ tịch nói. “Bây giờ, Sư huynh

Louis ạ, anh phải trả lại chiếc mề đay lên cổ của vị phu nhân tốt bụng.”

Vị linh mục hơi chùn xuống: Anh ta cứ hi vọng nhiệm vụ thế là đã

xong. Chủ tịch đặt lọn tóc của Lyra vào một tấm phong bì rồi đóng chiếc mề
đay lại, vừa ngước lên nhìn xung quanh vừa làm vậy, khiến Ngài Roke phải
trốn đi.

“Thưa Cha Chủ tịch,” Sư huynh Louis nói, “tôi đương nhiên sẽ làm

theo mệnh lệnh của ngài, nhưng liệu tôi có thể biết vì sao ngài lại cần tóc
của đứa bé không?”

“Không, Sư huynh Louis ạ, vì điều đó sẽ khiến anh bị xáo trộn. Cứ để

những vấn đề này cho chúng ta lo. Đi đi.”

Người đàn ông trẻ tuổi cầm lấy cái mề đay và bỏ đi, cơn phẫn uất bùng

lên âm ỉ trong người. Ngài Roke nghĩ đến việc trở lại cùng với anh ta, rồi
đánh thức Phu nhân Coulter dậy ngay khi anh ta định thay thế sợi dây, để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.