ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 354

phía mạn phải.

Các thành viên của phi hành đoàn, kĩ thuật viên, tu sĩ, tất cả đều đang

rầm rập qua lại ở cả hai hướng. Đa phần linh thú của họ đều là chó, vẻ mặt
đầy hiếu kì. Ở phía bên kia của lối đi, Phu nhân Coulter ngồi thao thức và im
lặng, con khỉ vàng của bà quan sát mọi thứ từ trên lòng chủ nhân, cả người
tỏa ra đầy ác tâm.

Ngài Roke chờ đợi thời cơ rồi lao vút sang ghế của Phu nhân Coulter,

ông đứng trong bóng tối do vai bà tạo ra trong một lúc.

“Họ đang làm gì vậy?” Bà lầm rầm.
“Đáp khí cầu. Chúng ta đang ở gần trạm phát rồi.”
“Ông có định ở lại với tôi không, hay sẽ tự làm việc của mình?” Bà thì

thầm.

“Tôi sẽ ở lại với bà. Tôi sẽ phải trốn dưới áo khoác của bà.”
Bà đang mặc một chiếc áo choàng nặng trịch bằng da cừu, nóng đến

bức bí trong căn buồng bật sưởi, nhưng với đôi tay bị cùm, bà không thể cởi
nó ra được.

“Vào luôn đi,” bà nói trong lúc nhìn quanh, ông liền phóng vào trong

ngực bà, tìm thấy một cái túi viền lông nơi ông có thể ngồi một cách an
toàn. Con khỉ vàng nhét cái cổ áo bằng lụa của Phu nhân Coulter vào phía
trong một cách đầy quan tâm, hệt như một nhà thiết kế trang phục khó tính
chăm chút cho người mẫu ưa thích của mình, trong suốt lúc đó đảm bảo rằng
Ngài Roke đã hoàn toàn được giấu kín giữa những nếp gấp của cái áo khoác.

Nó hành động vừa kịp lúc. Chưa đầy một phút sau, một binh sĩ trang bị

súng trường bước tới ra lệnh cho Phu nhân Coulter ra khỏi khí cầu.

“Tôi bắt buộc phải đeo mấy cái cùm tay này à?” Bà hỏi.
“Tôi chưa được lệnh gỡ chúng ra,” anh ta nói. “Làm ơn đứng dậy”
“Nhưng nếu không thể bám vào đâu, tôi sẽ rất khó di chuyển. Cả người

tôi cứng đờ rồi - tôi đã ngồi đây gần như cả ngày mà không nhúc nhích - với
lại anh cũng biết là tôi không có bất cứ thứ vũ khí nào, vì anh đã khám xét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.