ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 357

ra, ông còn phải vật lộn với cái móc của vòng đeo chìa khóa và rủi ro không
ngừng tới từ mưa đá, một thứ nguy hiểm chết người đối với người
Gallivespia: Những khối băng to như hai nắm đấm của ông cộng lại.

Rồi một giọng nói phía trên ông vang lên: “Ông ổn chứ, Trung sĩ?”
Linh thú của người lính đang gầm gừ và sục sạo ngửi viên trung sĩ, giờ

đã rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Ngài Roke không thể đợi được: Một
cú nhảy và một cú đá, rồi người kia đổ xuống bên cạnh viên trung sĩ.

Vừa kéo, vừa bẻ, vừa nâng, Ngài Roke cuối cùng cũng mở được vòng

treo chìa khóa ra, rồi ông phải nâng sáu chiếc chìa khác ra trước khi lấy
được chiếc có băng dính đen. Họ có thể bật đèn lên lại bất cứ lúc nào, nhưng
kể cả trong cảnh tranh tối tranh sáng, họ cũng khó có thể bỏ qua hai người
đàn ông đang nằm bất tỉnh…

Trong lúc ông đang nâng chiếc chìa khóa ra thì một tiếng hét vọng tới.

Ông bèn dùng hết sức bình sinh kéo miếng sắt đồ sộ lên, giật, lôi, nâng, lết,
kéo, rồi trốn vào bên hông một tảng đá nhỏ vừa lúc tiếng bước chân rầm rập
kéo tới và tiếng ra lệnh thắp sáng vang lên.

“Bị bắn à?”
“Chẳng nghe thấy gì cả…”
“Họ còn thở không?”
Rồi cây đèn pha, sau khi được cố định lại, liền được bật lên một lần

nữa. Ánh sáng rọi thẳng vào chỗ Ngài Roke đang trốn, rõ như một con cáo
trước ánh đèn pha xe hơi. Ông đứng im như tượng, mắt đảo hết sang trái rồi
lại sang phải, và khi đã biết chắc rằng mọi người đang dồn sự chú ý lên hai
người đàn ông vừa ngã xuống một cách bí ẩn, ông nâng chiếc chìa khóa lên
vai rồi chạy vòng qua những vũng nước mưa và đá cuội cho tới khi đến
được chỗ Phu nhân Coulter.

Chỉ một giây sau, bà đã mở được khóa còng và nhẹ nhàng thả nó xuống

mặt đất. Ngài Roke nhảy lên vạt áo khoác rồi chạy lên vai bà.

“Quả bom ở đâu?” Ông hỏi sát ngay tai bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.