ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 376

nữa - cô đang ở trên mép, cô không thể dừng lại, cô đang ở đó, cô đang
rơi…

Rối từ trong bóng tối sà xuống sinh vật mà trước đó không lâu, móng

vuốt của nó đã cào rách da đầu cô, ả nhân điểu Vô Danh, mang khuôn mặt
phụ nữ và đôi cánh chim; cũng chính những cái móng đó đang ôm chặt lấy
cổ tay cô bé. Cả hai cùng nhau lao xuống, sức nặng phụ thêm này gần như
quá sức đối với đôi cánh khỏe khoắn của con nhân điểu, nhưng chúng vẫn
đập, đập và đập, móng vuốt vẫn quặp chặt, rồi chầm chậm, nặng nề, chầm
chậm, nặng nề, con nhân điểu mang đứa trẻ lên cao, cao nữa, ra khỏi cái hố
và đưa cô bé, mềm rũ và lả đi, tới đôi tay đang vươn ra của Will.

Cậu ôm chặt lấy Lyra, ôm cô bé vào ngực, cảm nhận nhịp đập dữ dội

của trái tim cô trên lồng ngực mình. Lúc đó, cô không còn là Lyra, và cậu
cũng chẳng phải Will; cô không phải một bé gái và cậu cũng không phải một
cậu trai. Chúng chỉ là hai con người trong cái hố bất tận của cái chết. Chúng
bấu víu lấy nhau, còn các hồn ma túm tụm xung quanh, thì thầm những lời
an ủi, cầu phúc cho con nhân điểu. Đứng gần nhất là bố của Will và Lee
Scoresby, họ cũng muốn ôm cô đến nhường nào; Tialys và Salmakia đang
nói chuyện với Vô Danh, khen ngợi ả, gọi ả là vị cứu tinh của tất cả bọn họ,
một kẻ rộng lượng, cầu phúc cho sự tử tế của ả.

Ngay khi có thể cử động, Lyra run rẩy với tới con nhân điểu rồi quàng

tay ôm lấy cổ ả, hôn lấy hôn để lên gương mặt đã bị tàn phá của ả. Cô không
thể thốt nên lời. Tất cả từ ngữ, tất cả sự tự tin, tất cả tính kiêu ngạo đã bị
đánh bật ra khỏi cô.

Họ đứng im trong vài phút. Khi nỗi kinh hoàng đã dần lắng xuống, họ

lại khởi hành, Will nắm chặt lấy tay Lyra bằng bàn tay lành lặn của mình, rồi
rón rén tiến lên, kiểm tra từng điểm trước khi dồn trọng lực lên đó, một quá
trình chậm chạp và mệt mỏi đến mức chúng nghĩ mình sẽ chết vì mệt mất;
nhưng chúng không thể nghỉ ngơi, không thể dừng lại. Làm sao có ai lại
dám nghỉ trong khi cái hố sâu kinh hoàng kia vẫn ở dưới cơ chứ?

Sau một tiếng vất vả tiến bước, cậu nói với cô:
“Nhìn phía trước kìa. Tớ nghĩ có một lối ra…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.