ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 396

“Ta sẽ không bận tâm đến bà ấy,” ông nói. “Cứ để mặc bà ấy, và bảo vệ

nếu có thể. Mặc dù… Có lẽ ta đang bất công với bà ấy. Bà ấy không ngừng
làm ta ngạc nhiên dù cho có làm gì đi nữa. Nhưng chúng ta đều biết việc
mình phải làm, và lí do tại sao chúng ta phải làm thế: Chúng ta phải bảo vệ
Lyra cho tới khi con bé tìm thấy được linh thú của mình và trốn thoát. Nước
cộng hòa của chúng ta có lẽ được thành lập chỉ vì một mục đích duy nhất là
giúp con bé làm việc đó. Hãy làm hết sức có thể.”

Phu nhân Coulter nằm trên giường của Ngài Asriel trong căn phòng bên
cạnh. Khi nghe thấy tiếng nói ở phòng kia, bà cựa quậy vì vẫn chưa ngủ sâu.
Bà thoát ra khỏi giấc ngủ trằn trọc của mình, cảm thấy bứt rứt và khao khát
đè nặng.

Con linh thú của bà ngồi dậy bên cạnh, nhưng bà không muốn tới gần

cửa hơn; bà chỉ đơn thuần muốn nghe giọng nói của Ngài Asriel hơn là một
từ ngữ cụ thể nào. Bà nghĩ cả hai đều đã tận số rồi. Bà nghĩ tất cả bọn họ đều
đã tận số cả rồi.

Cuối cùng, bà nghe thấy tiếng cửa đóng lại ở phòng bên kia, và dựng

người đứng dậy.

“Asriel,” bà nói trong lúc bước vào dưới thứ ánh sáng đèn dầu ấm áp.
Con linh thú của ông khẽ gầm gừ: Con khỉ vàng cúi thấp đầu để xoa

dịu nó. Ngài Asriel đang cuộn một tấm bản đồ lớn và không quay lại.

“Asriel, chuyện gì sẽ xảy ra với tất cả chúng ta?” Bà nói rồi lấy một

chiếc ghế.

Ông ấn gót bàn tay vào hai mắt. Gương mặt ông bị tàn phá vì kiệt sức.

Ông ngồi xuống rồi tì một khuỷu tay lên bàn. Hai con linh thú của họ không
nhúc nhích: con khỉ co người trên lưng ghế, con báo tuyết ngồi thẳng đầy
cảnh giác bên cạnh Ngài Asriel, nhìn Phu nhân Coulter không chớp mắt.

“Em không nghe à?” Ông hỏi.
“Em có nghe đôi chút. Em không ngủ được, nhưng không chủ ý lắng

nghe. Lyra đâu rồi, có ai biết không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.