ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 403

“Được rồi,” cậu nói, “tớ đã sẵn sàng.”
Cậu lấy con dao ra rồi nhìn vào đôi mắt hồn ma của bố mình, người

đang đứng gần đó. Họ sẽ không còn được ở bên nhau lâu nữa, và Will nghĩ
rằng sẽ thật vui biết bao nếu cậu có thể được thấy mẹ mình bên cạnh nữa, cả
ba người bọn họ cùng bên nhau…

“Will,” Lyra lo lắng gọi.
Cậu ngừng lại. Con dao bị mắc trong không khí. Cậu thả tay ra, và nó

cứ lơ lửng ở đó, bị đóng chặt trong vật chất của một thế giới vô hình. Cậu
thở ra một hơi thật dài.

“Tớ suýt nữa…”
“Tớ có thể thấy điều đó,” cô nói. “Nhìn tớ này, Will.”
Trong ánh sáng ma trơi, cậu nhìn thấy mái tóc sáng màu, đôi môi mím

chặt, đôi mắt ngay thẳng của cô: Cậu cảm thấy sự ấm áp từ hơi thở của cô;
cậu bắt được hương thơm thân thiện từ da thịt cô.

Con dao rời ra.
“Tớ sẽ thử lại,” cậu nói.
Cậu quay đi. Vừa tập trung cao độ, cậu vừa để cho tâm trí tràn xuống

tới mũi dao, chạm vào, rụt lại, tìm kiếm, và rồi cậu tìm thấy nó. Vào, men
theo, xuống, rồi trở lại: Những hồn ma xúm lại gần đến mức cơ thể của Will
và Lyra cảm nhận thấy những cú giật khẽ vì lạnh chạy dọc từng tế bào thần
kinh.

Và cậu thực hiện nhát cắt cuối cùng.
Thứ đầu tiên họ cảm nhận được là tiếng ồn. Ánh sáng xuyên vào chói

lọi tới mức cả ma lẫn người đều phải che mắt lại, nên họ chẳng thể nhìn
được gì trong vài giây; nhưng tiếng nện thùm thụp, tiếng nổ, tiếng súng lạch
tạch, tiếng gào thét đều lập tức rõ rệt và đáng sợ khủng khiếp.

Hồn ma của John Parry, cùng hồn ma của Lee Scoresby, hồi phục các

giác quan đầu tiên. Bởi vì cả hai đều đã từng là chiến binh, có kinh nghiệm
chiến đấu, nên họ không bị tiếng ồn làm mất phương hướng quá nhiều. Will
và Lyra thì chỉ đơn thuần quan sát trong sợ hãi và kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.