ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 481

Cậu im lặng trong một lúc lâu. Nhưng cô bé biết rằng cậu đang suy

nghĩ.

“Tớ không nhìn xa được đến thế đâu,” cậu đáp. “Sẽ phải là một người

hiểu được về… Tớ không nghĩ lại có bất cứ ai như vậy trong thế giới của
mình. Cậu sẽ kết hôn chứ?”

“Tớ cũng thế,” cô đáp, giọng không được vững vàng cho lắm. “Không

phải là một ai đó trong thế giới của tớ, tớ nghĩ vậy.”

Chúng chầm chậm tiến bước, đi vẩn vơ về phía đường chân trời. Chúng

có toàn bộ thời gian trên thế giới, toàn bộ thời gian mà thế giới có.

Một lúc sau, Lyra lên tiếng: “Cậu sẽ giữ con dao chứ? Như vậy cậu có

thể ghé thăm thế giới của tớ?”

“Đương nhiên rồi. Tớ chắc chắn sẽ không bao giờ giao nó cho ai khác

đâu.”

“Đừng nhìn…” Cô nói, tốc độ vẫn không đổi. “Chúng lại xuất hiện rồi

kìa. Bên trái.”

“Chúng đang đi theo chúng ta,” Will mừng rỡ nói.
“Suỵt!”
“Tớ đã nghĩ là chúng sẽ đi theo mà. Được rồi, giờ chúng ta sẽ cứ giả

vờ, chúng ta sẽ cứ đi lang thang như thể đang tìm kiếm chúng, và chúng ta
sẽ lục tìm đủ mọi loại địa điểm ngu ngốc.”

Nó trở thành một trò chơi. Chúng tìm thấy một ao nước rồi sục sạo giữa

đám sậy và trong bùn lầy, nói ầm lên rằng lũ linh thú chắc chắn phải có hình
dạng kiểu như ếch, bọ nước hay ốc sên; chúng bóc lớp vỏ của một thân cây
đã đổ từ lâu bên bìa rừng gỗ dây, giả bộ như đã thấy hai con linh thú bò bên
dưới đó trong dạng những con sâu tai; Lyra làm ầm lên về một con kiến mà
cô tự nhận là đã giẫm lên, thông cảm với những vết bầm trên người nó, nói
rằng mặt nó giống hệt mặt Pan, hỏi với sự đau đớn vờ vịt rằng sao nó không
chịu nói chuyện với cô.

Nhưng khi cho rằng chúng thật sự ở ngoài tầm nghe, cô nghiêm nghị

nói với Will, ngả tới gần để nói khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.