ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 485

Nhưng chẳng có gì ở đó cả! Nó đâu rồi? Cơn đau thật tàn bạo. Hắn

nghe thấy nó gào thét nên điên cuồng nhìn quanh hết trái lại sang phải, tìm
kiếm nó.

“Đứng im,” một giọng nói từ không trung vọng tới, “và yên lặng. Ta

tóm được linh thú của ngươi trong tay rồi.”

“Nhưng - ngươi đang ở đâu? Ngươi là ai?”
“Tên ta là Balthamos,” giọng nói đáp.

Will và Lyra men theo con sông vào trong rừng, thận trọng bước đi, nói rất
ít, cho tới khi chúng đến được trung tâm khu rừng.

Chính giữa khoảnh rừng là một khoảng trống nhỏ với nền trải cỏ mềm

và những tảng đá phủ rêu. Những cành cây đan xen nhau phía trên đầu, gần
như che lấp cả bầu trời, chỉ để lọt qua những đốm sáng nhỏ lay động như
kim sa hay mảng bạc dát, khiến mọi thứ đều lốm đốm vàng bạc lấp lánh.

Không gian thật tĩnh lặng. Chỉ có tiếng suối róc rách và tiếng lá đôi lúc

xào xạc phía trên cao trong một luồng gió cuộn mới phá vỡ sự yên lặng.

Will đặt gói đồ ăn xuống; Lyra đặt cái balô nhỏ xuống. Chẳng có dấu

hiệu nào của những cái bóng linh thú ở bất cứ đâu. Chúng hoàn toàn đơn
độc.

Chúng cởi giày và tất rồi ngồi xuống trên những tảng đá rêu phong bên

mép dòng suối, nhúng chân vào dòng nước lạnh toát và cảm nhận cú sốc từ
đó tiếp thêm sinh lực cho dòng máu chảy trong mình.

“Tớ đói quá,” Will nói.
“Tớ cũng thế,” Lyra nói, mặc dù cô đang cảm thấy nhiều hơn thế, một

thứ gì đó vừa êm dịu vừa cấp bánh, nửa vui sướng nửa đau đớn, khiến cô
không chắc lắm nó là gì.

Chúng gỡ tấm vải ra rồi ăn chút bánh mì và pho mát. Vì lí do nào đó,

đôi tay chúng đã trở nên chậm chạp và lóng ngóng, chúng cũng gần như
chẳng nếm được mùi vị của đồ ăn, dù cho bánh mì căng đầy và giòn tan từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.