ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 493

Lập tức, trong im lặng tuyệt đối, cả hai con linh thú nhảy bật người lại,

biến thành sói: những đôi mắt sáng rực điên loạn, hàm răng trắng ởn nhe ra,
từng đường nét đều tỏa ra sự đe doạ.

Một người phụ nữ đứng đó, viền sáng trong ánh trăng. Đó không phải

là Mary, khi cô lên tiếng, chúng nghe thấy rất rõ dù cho giọng cô không tạo
ra âm thanh nào.

“Đi với ta,” cô nói.
Trái tim linh thú của Pantalaimon nảy lên trong lồng ngực, nhưng nó

không nói gì cho tới khi đã đi xa khỏi những kẻ say ngủ dưới gốc cây để
chào đón cô.

“Serafina Pekkala!” Nó mừng rỡ kêu lên. “Cô đã ở đâu vậy? Cô có biết

chuyện gì đã xảy ra không?”

“Suỵt. Cùng bay đến một nơi mà chúng ta có thể nói chuyện nào,” cô

nói, lưu tâm đến các dân làng đang ngủ.

Cành thông mây của cô nằm bên cánh cửa nhà Mary. Trong lúc cô cầm

nó lên, hai con linh thú hóa thành chim - một con chim sơn ca và một con cú
- rồi bay cùng với cô qua những mái nhà lợp tranh, trên vùng đồng cỏ, qua
dãy đồi, về phía khoảnh rừng cây bánh xe gần nhất, to lớn như một tòa lâu
đài, đỉnh của nó trông giống như bạc kết tụ dưới ánh trăng.

Tại đó, Serafina Pekkala đáp xuống cành cây cao nhất mà vẫn có thể

đứng thoải mái, giữa những bông hoa nở đang nuốt lấy Bụi, rồi hai con chim
đậu xuống gần đó.

“Các ngươi sẽ không còn làm chim lâu đâu,” cô nói. “Chẳng mấy chốc

hình dạng của các ngươi sẽ được ổn định. Hãy nhìn quanh và ghi nhớ cảnh
tượng này vào trong kí ức.”

“Chúng tôi sẽ biến thành gì?” Pantalaimon hỏi.
“Các ngươi sẽ biết sớm hơn mình nghĩ đấy. Nghe này,” Serafina

Pekkala nói, “ta sẽ kể cho các ngươi nghe vài câu chuyện dân gian của phù
thủy mà không ai ngoài các phù thủy biết tới. Lí do mà ta có thể làm việc đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.