ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 499

Họ ngồi bên bờ sông, trên mặt nước đen lấp lánh ánh bạc, Serafina nói

với bà rằng cô đã nói chuyện với linh thú của hai đứa trẻ.

“Hôm nay hai đứa đã đi tìm chúng,” Mary nói, “nhưng có một việc

khác đã xảy ra. Will chưa được nhìn thấy linh thú của mình một cách hẳn
hoi, trừ lúc chúng chạy trốn khỏi cuộc chiến, mà lúc đó chỉ trong có tích tắc.
Thằng bé còn không biết chắc là mình có linh thú nữa.”

“Nó có đấy. Cả bà cũng thế.”
Mary đăm đăm nhìn cô phù thủy.
“Nếu có thể nhìn thấy nó,” Serafina nói tiếp, “ bà sẽ thấy một con chim

đen với đôi chân đỏ và một cái mỏ vàng sáng, hơi cong. Một con chim của
vùng núi.”

“Quạ mỏ vàng núi Alps… Làm sao cô thấy được nó?”
“Chỉ cần nhắm hờ mắt, ta có thể nhìn thấy nó. Nếu chúng ta có thời

gian, ta có thể dạy bà cách nhìn thấy nó, và thấy linh thú của những người
khác trong thế giới của bà nữa. Thật kì lạ đối với chúng ta khi nghĩ rằng bà
không thể thấy chúng.”

Rồi cô kể với Mary những gì mình đã nói với đám linh thú, và nó có ý

nghĩa gì.

“Vậy hai con linh thú sẽ phải nói cho chúng nghe à?” Mary hỏi.
“Ta đã nghĩ đến việc đánh thức chúng để tự mình nói cho chúng nghe.

Ta nghĩ tới việc kể cho bà và giao phó lại trách nhiệm cho bà. Nhưng khi
nhìn thấy linh thú của chúng; ta biết rằng đó là lựa chọn tốt nhất.”

“Chúng đang yêu.”
“Ta biết.”
“Chúng mới chỉ vừa khám phá ra điều đó…”
Mary cố gắng hấp thu mọi ngụ ý mà Serafina đã nói cho bà nghe,

nhưng việc đó quá khó.

Sau khoảng một phút, Mary nói: “Cô có thấy được Bụi không?”
“Không, ta chưa từng nhìn thấy nó. Cho tới khi cuộc chiến nổ ra, chúng

ta chưa bao giờ nghe nói về nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.