ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 518

cậu có một người bạn đã thực hiện những bước đầu tiên, một người có thể
giúp cậu.”

Will chẳng đoán nổi người đó có thể là ai, mà trong lúc đó cậu cũng

không có tâm trạng để hỏi.

“Tôi hiểu rồi,” cậu thở dài. “Vậy chúng tôi sẽ gặp lại bà chứ? Liệu

chúng tôi có còn được nói chuyện với một thiên thần sau khi đã trở về thế
giới của mình không?”

“Ta không biết,” Xaphania đáp. “Nhưng cậu không nên dành thời gian

chờ đợi làm gì.”

“Và tôi nên bẻ gãy con dao,” Will nói.
“Đúng.”
Trong lúc họ nói chuyện, ô cửa sổ vẫn được mở ra bên cạnh họ. Đèn

đang thắp sáng rực rỡ trong công xưởng, công việc đang được tiến hành;
máy móc đang chạy, hóa chất đang hòa trộn, người người đang sản xuất ra
hàng hóa và kiếm sống. Đó là thế giới nơi Will thuộc về.

“Được rồi, tôi sẽ cho bà thấy phải làm gì,” cậu nói.
Vậy là cậu dạy cho thiên thần cách lần tìm các gờ của ô cửa sổ, giống

như Giacomo Paradisi từng chỉ cho cậu, cảm nhận chúng nơi đầu ngón tay
rồi kẹp chúng lại với nhau. Từng chút một, ô cửa khép lại, và công xưởng
biến mất.

“Những lối thông không được tạo ra bởi con dao kì ảo,” Will nói. “Có

thật sự cần thiết phải đóng tất cả lại không? Bởi vì chắc chắn là Bụi chỉ thoát
ra qua những lối thông mà con dao tạo nên. Những lối khác hẳn phải ở đó
hàng nghìn năm rồi, mà Bụi vẫn tồn tại.”

Thiên thần nói: “Chúng ta sẽ đóng tất cả lại, bởi vì nếu cậu nghĩ rằng

vẫn còn một lối nào đó sót lại, cậu sẽ dành cả đời tìm kiếm nó, và đó sẽ là
một sự lãng phí thời gian. Cậu có việc khác cần phải làm, quan trọng và có
giá trị hơn nhiều, ở thế giới của mình. Sẽ không còn việc du hành bên ngoài
nó nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.