ÔNG TRÙM TEXAS - Trang 137

“Thôi đi!” Anh gần như bật dậy, gắng tìm từ nhưng không thể tìm ra được
từ nào để nói với cô. Cảm giác có lỗi đang siết chặt anh. Lương tâm đang
cáu xé lấy anh. Anh nhìn cô, trông thấy những năm tháng đầy khổ sờ và
những tai tiếng cô phải chịu đựng khiến anh muốn đập phá một thứ gì đấy.

Biểu hiện ấy có thể dễ dàng nhận thấy trong đôi mắt tối sầm của anh. Cô
ngả đầu tựa vào thành ghế và nhắm mắt lại không muốn nhìn anh.

“Mỗi người có một suy nghĩ khác nhau về lý do tôi làm vậy”, cô nói nhát
gừng. “Một trong những tờ báo lớn thậm chí còn phỏng vấn một cặp vợ
chồng bác sĩ tâm lý và hai người đó bảo rằng tôi làm thế để trả thù mẹ tôi vì
bà không mang lại cho tôi một tuổi thơ đúng nghĩa. Một người khác thì bảo
đó là chứng cuồng dâm...”

“Khốn nạn!”

Leslie cảm thấy mình nhơ nhớp. Cô không thể nhìn anh. “Tôi tưởng mình
yêu anh ta”, cô nói, thậm chí sau ngần ấy năm, cô vẫn không thể tin chuyện
đã xảy ra. “Tôi không biết, không biết gì cả, không biết gì về con người
thực sự của anh ta. Anh ta đùa giỡn về cơ thể tôi, anh ta và cả đám bạn của
anh ta. Họ kéo căng tôi ra như người đang bị hiến tế và bàn tán khả ố về...
những chỗ kín trên người tôi.” Giọng cô vụn vỡ. Anh nắm chặt tay vào
thành ghế.

Nếu thấy nét mặt của Matt lúc này chắc cô sẽ thôi kể. Nhưng cô đang nhìn
chăm chăm ra cửa sổ, ánh mắt trống rỗng.

“Họ quyết định Mike làm trước”, cô nói với giọng khàn đặc và căng thẳng.
“Và rồi những người còn lại rút bài để xem ai trong số ba người là người kế
tiếp. Tôi cầu được chết ngay lúc đó. Nhưng không được. Mike cười hô hố
khi tôi van xin anh ta dừng lại. Tôi quẫy đạp và anh ta bảo ba người kia giữ
chặt tôi lại để anh ta...”

Một âm thanh phát từ cổ họng thắt lại của Matt khiến cô phát hoảng khi
nhìn vào anh. Cô chưa bao giờ chứng kiến nỗi kinh hoàng tương tự trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.