ÔNG TRÙM TEXAS - Trang 159

“Ôi trời, em đang cố bảo vệ anh đấy à?”, anh hỏi kèm theo tiếng thở dài chế
giễu. “Này, anh không quan tâm đến chuyện thiên hạ đàm tiếu đâu nhé. Nếu
họ bàn tán về anh, có nghĩa là ai đó sẽ được họ để yên.” Anh lấy khăn lau
hai bên má cô. “Nhưng em nhớ cho kĩ đây này, không một phóng viên nào
dám tiếp cận anh nữa.” Anh trề môi. “Anh có thể đảm bảo sẽ có một phóng
viên ở Houston phải chạy mất dép nếu lần tới còn trông thấy anh.”

Leslie bất ngờ vì để bảo vệ cô mà anh phải gặp rắc rối đến như thế. Cô ngồi
yên trong lòng anh nhìn đăm đăm bằng đôi mắt như mắt mèo, mở to, đẫm
ướt và tò mò.

Đôi mắt ấy tác động đến anh một cách lạ lùng. Matt cảm thấy cơ thể mình
hưởng ứng theo cảm giác ấy và anh muốn nín thở. Anh đặt cô xuống sofa
trước khi cô nhận thấy anh đang bị kích thích.

Leslie sửng sốt vì sự đột ngột đó. Cô ngồi bên anh với vẻ mặt ngạc nhiên.

Matt đứng lên thật nhanh và quay đi, xoay lưng lại về phía cô. “Em uống cà
phê nhé?”, anh hỏi cộc lốc.

Cô cựa quậy một chút, nhìn chằm chằm vào anh với sự tò mò không giấu
giếm. “V... âng, cảm ơn anh.”

Anh đi tới điện thoại nội bộ gọi cô thư ký mang cà phê vào. Anh vẫn xoay
lưng về phía Leslie, và cửa đi, ngay cả khi Edna mang cà phê vào và đặt lên
cái bàn thấp trước sofa.

“Cảm ơn cô, Edna.”

“Không có gì, thưa sếp.” Cô nháy mắt với Leslie và cười trấn an, khẽ khàng
đóng cửa lại sau lưng.

Leslie rót cà phê vào tách, nhìn anh mệt mỏi. “Anh không uống cà phê à?”

“Chưa”, anh nói nhỏ, cố làm dịu cơn kích động.

“Mùi thơm quá”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.