ÔNG TRÙM TEXAS - Trang 90

trông thấy Matt với vẻ nôn nóng đứng trước cửa.

“Xin lỗi, tôi không để ý thời gian”, cô nói nhanh, gạt chỗ thư đã mở sang
một bên. Leslie với tay lấy đôi nạng rồi đứng lên, cầm theo tệp giấy và cây
bút. Cô ngước lên nhìn Matt, trông anh như cao lớn hơn thường ngày. “Tôi
sẵn sàng ngay đây, thưa sếp”, cô nói nhã nhặn.

“Đừng gọi tôi là sếp”, anh nói thẳng.

“Được, sếp Caldwell”, cô đáp lại.

Anh trừng trừng nhìn Leslie, nhưng cô chỉ nhìn anh ôn hòa, thậm chí còn cố
nở một nụ cười. Anh muốn ném thứ gì đó.

Matt quay đi, để cô tập tễnh đi sau mình dọc theo hành lang đến văn phòng
của anh, có một cửa sổ nhìn xuống Jacobsville. Bàn làm việc của anh rất
lớn làm bằng gỗ sồi chắc nịch, bao quanh toàn thiết bị và giấy tờ đủ loại. Có
một chiếc ghế bọc da đằng sau bàn và hai chiếc ghế có tay vịn ấn tượng như
nhau, một ghế sofa, tất cả đều màu rượu burgundy. Thảm trải sàn màu be
đậm. Rèm cửa may bằng vải sọc, màu rượu burgundy xen lẫn vàng. Có một
tấm chân dung ai đó trông từa tựa Matt đóng khung treo bên trên nắp lò
sưởi bên trong có chất sẵn củi. Có hai chiếc ghế và một cái bàn gần lò sưởi,
có thể là nơi Matt và một vị khách nào đấy ngồi cùng nhau uống cà phê hay
rượu. Có một quầy bar gắn vào tường, đằng sau có gương, khiến cho không
gian vốn đã rộng lại càng rộng hơn. Cửa sổ cao nhưng không khi nào mở vì
tòa nhà xây theo kiểu Victoria nên văn phòng nào cũng được lắp máy điều
hòa.

Matt quan sát cô đang vụng trộm nhìn quanh. Anh đóng cửa phòng lại và ra
hiệu cho cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện bàn. Leslie nhẹ nhàng ngồi
xuống và đặt đôi nạng bên cạnh. Cô vẫn còn hơi kém thoải mái, nhưng liều
thuốc aspirin đủ để chống đỡ cơn đau trong thời gian này. Cô mong đến
ngày được tháo bột để có thể đi lại bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.