ORGAN MÙA XUÂN - Trang 107

rụi. Tôi phá hỏng bờ tường, phá hỏng cây cầu, nhà cửa, đường phố. Cảm
giác vô cùng dễ chịu. Mỗi lần giẫm đạp lên con người, tôi lại muốn phá lên
cười lớn. Nào, tôi sẽ cười cho mà xem! Tôi ngứa ngáy như sắp hắt hơi vậy.

Chị à...
Sự ngứa ngáy, bỗng mở ra một lỗ hổng.
Chị ơi...
Khuôn mặt trắng nõn của Tetsu đang ngó vào tôi.
“Chị không sao chứ? Chị nghiến răng kèn kẹt luôn ấy.”
Người tôi cứng ngắc lại. Trong đầu vẫn còn vang vọng tiếng ồn ào. Vừa

thở hắt ra, tôi đã thấy trán bắt đầu đau nhức. Tôi cảm thấy khó chịu vì vẫn
là giấc mơ quen thuộc đó nhưng tôi lại chưa từng cảm thấy dễ chịu đến thế
bao giờ...

“Lũ mèo ở chỗ xe buýt lạ lắm.” - Tetsu nói lúng búng.
“Lạ á?”
“Chúng cứ rụng lông ấy.”
“Là chuyện đó à?”
Giờ mà còn lo chuyện đó. Lũ mèo ở chỗ đó lông thì rụng, mắt thì đầy

ghèn, vốn toàn những con mèo xơ xác rồi.

“Sáng nay em đã nói với bác ấy rồi. Em rất lo ấy, nên trên đường về em

đã ghé qua xem thử...”

Trên đường về, nghe thế tôi mới nhớ ra. Từ hôm nay Tetsu bắt đầu phải

tới trường rồi.

Hôm qua, sau chuyện đó tôi cùng Tetsu tới căn hộ của bác, nhưng tôi

không gặp bác mà đi về một mình. Vừa bước vào căn phòng của mình, bộ
đồng phục trung học cơ sở đã đập vào mắt tôi. Hẳn là mẹ đã đi lấy nó về
cho tôi. Tôi treo nó vào tủ quần áo, rồi trèo lên giường, cứ như thế không
ăn cả cơm tối. Sáng nay lúc Tetsu đi học, tôi đã vờ ngủ.

❀❀❀

Nào, không nhắc tới cơn đau đầu không đúng lúc nữa, ngồi dậy mặc thử

bộ đồng phục thôi. Hình như có cả tất mới nữa. Ngày mai là ngày khai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.