ORGAN MÙA XUÂN - Trang 12

“Hồi trước ông vẫn hay sửa chỗ dột.”
“…”
“Ông cũng đóng cho chị cái tủ sách.”
“…”
“Còn sân thì lại không để ý gì.”
Chẳng có tiếng trả lời. Tôi ngồi dậy rồi nhòm xuống tầng dưới. Tetsu

đang nằm sấp ngủ, quyển sách vẫn mở. Tôi nằm ngửa lại, “ừm” một tiếng,
duỗi thẳng người. Đằng nào thì, Tetsu ấy, nó chẳng hiểu chuyện gì đâu.

Ông làm sao ấy nhỉ? Phải rồi, không phải chỉ có mình ông. Cả bố và mẹ

cũng làm sao ấy. Dạo này bố bận công việc dịch thuật nên tới ở luôn tại căn
hộ thuê. Bố chỉ thỉnh thoảng về nhà lấy quần áo để thay thôi.

“Ai cũng kỳ quặc.”
Tetsu bỗng dưng lại nói vậy. Tôi giật mình nhìn xuống giường dưới một

lần nữa, vẫn chỉ thấy tóc gáy của nó đang hướng về phía mình.

“Lỗi tại ông ta.”
“Ông ta?” Tôi nhớ lại câu nói “ra lệnh cho cá mập ăn thịt” lúc trước của

nó.

“Này, ông ta là ai thế?”
Lại một lần nữa nó không trả lời. Nhưng không có lẽ lại là... Tôi không

muốn nghĩ thêm về chuyện đó nữa.

❀❀❀

Cái xác con mèo đó không hiểu nó giấu ở đâu rồi. Tetsu chẳng tỏ ra lo

lắng gì cả, nó cũng chẳng ít lời hơn mọi khi. Những chuyện của nó toàn
những chuyện chẳng ra làm sao kiểu như “rắn với cầy mangut mà đánh
nhau thì bên nào sẽ thắng”. Tóm lại, nó vẫn như mọi khi. Mặt trời lặn, như
mọi ngày mẹ đi làm về là chúng tôi bắt đầu dùng bữa tối. Tetsu sẽ vừa bị
mẹ rầy la vừa mãi mới chậm chạp ăn được nửa chỗ thức ăn như mọi bữa,
rồi mẹ sẽ nhắc “Đi đánh răng đi” và đuổi nó chạy vòng quanh như mọi lần.
Như mọi tối tôi leo lên giường, đọc truyện tranh một lúc, rồi tắt đèn. Tiếp
đó sẽ như bình thường, trời sẽ lại sáng... Đáng lẽ phải là như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.