ORGAN MÙA XUÂN - Trang 21

Tôi lao xuống cầu thang, đi thẳng ngay vào phòng đặt ti vi. Tetsu đúng là

chẳng thèm biết ơn người đã chăm sóc cho nó gì cả. Cứ mặc kệ nó đi.

Thế nhưng đến chiều tối, khi ông hỏi tôi: “Tetsu chạy đi đâu rồi nhỉ?” tôi

lại thấy lo lo. Tôi cứ để nguyên ti vi, nằm ngủ thiếp đi dưới cái bàn sưởi,
nên mới không biết Tetsu ra ngoài từ lúc nào. Thằng nhóc này đúng là chỉ
đi gây phiền hà cho người khác...

Tôi đang làu bàu trong miệng, bỗng thấy ông nhìn mình vẻ khó hiểu.
“Sao ạ?”
“Cháu mới cắt tóc đấy à?”
Nếu ông thấy nó xấu, thì cứ nói hẳn ra cũng được mà.
“Cháu đi tìm nó đây.”
Tôi lấy cái khăn quàng vào cổ, lao ra khỏi nhà.

❀❀❀

Thở ra những làn khói trắng giống như đang ở giữa mùa đông, tôi đi về

phía ngôi đền. Tôi nghĩ đấy có vẻ là nơi Tetsu sẽ đến, mà tôi cũng chỉ nghĩ
ra mỗi chỗ đó thôi.

Gần nhà chúng tôi có rất nhiều dốc. Muốn đến trường học cũng phải qua

đồi, leo xuống rồi lại leo lên hai quả đồi. Quả đồi thứ nhất hầu như kín nhà
dân, nhưng ngay trên đỉnh lại có một ngôi đền nhỏ thờ thần chiến tranh
Hachiman. Ngôi đền trông thật tiêu điều, trừ những khi có lễ hội, mấy cánh
cửa chớp bị vỡ lúc nào cũng đóng chặt. Bị bao quanh bởi cây lớn, nên ngay
cả vào ban ngày ngôi đền cũng âm u. Thầy giáo tôi luôn dặn không nên đi
qua nơi này vì ít người qua lại, nên dù phải đi xa hơn nhưng tôi với Tetsu
vẫn hay đi vòng tránh qua ngôi đền này để tới trường.

Trên bậc cầu thang bằng đá rụng đầy hoa trà. Tôi bước từng bậc, từng

bậc tránh giẫm phải chúng, cố nhớ xem chúng nở đẹp nhất là khi nào.
Nhưng tôi cũng không rõ nữa. Dù hình như ngày nào tôi cũng đi qua chỗ
này.

Tôi dừng lại, lấy lại nhịp thở ngoái ra sau. Tôi nhìn chăm chú xuống phía

dưới cùng đoạn cầu thang dài và dốc, đầu ngón chân bám vào mép bậc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.