ORGAN MÙA XUÂN - Trang 50

“Thân hơn với lũ mèo? Dễ thôi.”
Hai hàng lông mày rậm của bác như hai đầu âm của cục nam châm, thoắt

cái tách nhau ra.

“Ừ thì ban đầu, cháu không được bất ngờ ôm lấy nó, hoặc chạy đuổi nó

đâu.”

Cả tôi và Tetsu đều nhún vai.
“Vậy, phải làm thế nào ạ?” - Tetsu có vẻ bất mãn.
“Rồi đến lúc chúng sẽ lại gần cháu.”
“Đến lúc nào cơ ạ?”
“Thế này nhé, cháu sẽ thân thiết với lũ mèo từng chút từng chút một.

Từng... chút... một... ấy.”

Bác ấy thu cái cằm vuông xuống, hạ thấp cái giọng khàn khàn khi nói hai

tiếng “từng... chút...”

“Làm thế nào cơ ạ?”
“Thì cứ từng chút một ấy. Dần dần.”
“Cháu cũng định sờ một chút nhưng chúng toàn chạy đi mất.”
Tetsu cũng thu cái cằm nhọn màu trắng xuống nói “một... chút...”
Bác tỏ vẻ như muốn cười ha ha.
“Không nóng vội được đâu. Mèo rất ghét trẻ con, thợ mộc với máy hút

bụi đấy. Nhất là mấy con mèo lớn hay là mèo hoang. Cái đó rất quan trọng
đấy.”

“Cháu hiểu rồi.”
Tetsu lí nhí nói ở trong miệng, rồi chạy xuống khỏi bờ kè. “Tạm... biệt...

bác!!!”

Bác vẫy tay với Tetsu và cũng nói “Hẹn gặp lại” với tôi. Tôi cũng chào

lại bác và trèo xuống khỏi bờ kè. Cảm giác được bác đang nhìn, tôi quay
đầu lại. Nhưng chiếc xe đạp của bác đang chầm chậm, thỉnh thoảng lảo đảo
đi xa dần trên bờ kè.

“Chị này, thợ mộc với cả máy hút bụi ấy, thợ mộc thì hay cầm búa đúng

không. Nếu bị đánh thì đau lắm mà. Nhưng máy hút bụi thì vì sao nhỉ. Vì bị
nó hút vào trụi hết lông à?”

Tetsu chạy từng bước nhỏ một, vừa quay lại vừa nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.