ORGAN MÙA XUÂN - Trang 61

Thế nhưng giọng nói đó nghe sao thật lơ đãng. Bác hít vào một hơi, quay

sang nhìn tôi cười. “Phải rồi, bác có kem đấy.”

Tại sao trong một thoáng tôi lại nghĩ người này đã bắt cóc Tetsu cơ chứ.
“Hôm nay cháu phải về.”
Tôi mở ô ra, chạy biến đi mất trong cơn mưa. Có thể trông tôi như đang

chạy trốn, tôi chạy trên con đường tối đen, chẳng lo vấp ngã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.