ORGAN MÙA XUÂN - Trang 88

Là do cơn mưa hôm ấy. Dù là vì lũ mèo đi nữa, thì để bản thân bị ốm tới

vậy cũng thật là ngốc nghếch. Dù bác ấy có một mình cố gắng thế nào đi
nữa thì chắc chắn lũ mèo cũng vẫn bị bỏ rơi và cái biển “Cấm vứt rác” kia
vẫn tiếp tục bị lờ đi thôi.

Tôi quay trở lại căn phòng phía trong, Tetsu giống như một nhà ngoại

cảm đáng ngờ, đang đặt lòng bàn tay ở trên mũi bác.

“Em đang trông chừng nếu bác ấy có ngừng thở thì sẽ biết ngay. Để có

thể làm hô hấp nhân tạo ngay lập tức.”

Biểu hiện trên gương mặt nó rất nghiêm túc.
“Nào, em đang làm vướng chị đấy.”
Tôi đuổi Tetsu ra, đặt cái chậu rửa xuống. Vừa gấp cái khăn mặt đặt lên

trán bác, tôi vừa nghĩ, kỳ nghỉ xuân này thật lạ. Đợt trước vừa phải chăm
sóc Tetsu bị ốm xong, giờ lại phải làm công việc y hệt như vậy.

“Chị này! Em cũng biết làm hô hấp nhân tạo đúng cách mà... A!”
Tôi nhìn sang, bác ấy đã mở mắt.
“Bác, bác có sao không ạ?”
“Xin lỗi nhé. Bác làm phiền các cháu quá.”
Tôi đặt lại cái khăn trên trán, bác liền nói với giọng khàn khàn:
“Cảm ơn cháu.”
“Bác sẽ khỏi nhanh thôi ạ.”
“Cháu gọi bác sĩ nhé?” - Tetsu thì thầm.
“Bác không sao. Quan trọng là...”
Bác định ngồi dậy, nhưng lại ho khù khụ.
“Cái nồi đun...”
“Vâng, cháu thấy rồi.”
Tôi trả lời. Đành phải làm thôi, tôi nghĩ. “Chúng cháu sẽ cho bọn mèo

ăn.”

❀❀❀

Lúc chúng tôi quay lại khu chung cư, rửa sạch hết xô đựng thức ăn, cũng

là gần trưa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.