ORGAN MÙA XUÂN - Trang 90

“Tetsu.”
“Sao ạ,” Tetsu quay lại phía tôi.
“Bác đang ốm đấy... Đừng tỏ ra vui vẻ thế chứ.”
Nhưng hình như lời đe dọa của Tetsu đã có tác dụng, bác ấy ăn được hai

miếng táo. Sau khi uống thuốc rồi lại nằm xuống, bác nói:

“Bác không muốn ăn gì cả, nhưng cái gì cũng phải ăn thử nhỉ. Đúng là

phải cảm ơn các cháu đấy.”

Đôi môi bác căng ra thành một đường thẳng, có vẻ bác ấy định cười.
“Bác ơi, cháu sẽ nấu bữa tối cho lũ mèo.”
“Ồ ồ? Chị nấu được không đấy?”
Bác hơi nhấc đầu khỏi gối:
“Cháu nấu được chứ?”
“Vâng, được ạ.”
“Trong tủ lạnh có hai cây bắp cải. Cứ cắt nhỏ ra là được. Gói cá mòi khô

vẫn còn khoảng một nửa, cháu cứ dùng hết đi.”

Phải rồi, phải cắt bắp cải. Tôi nhân đà nói vậy thôi, chứ ngoài giờ thực

hành nấu nướng, hình như tôi vẫn chưa nấu được món nào bao giờ cả.

“Vậy thì... cá mòi khô...”
“Cho nước và cá khô vào nồi, ninh một lúc, sau đấy cho bắp cải vào.

Đừng cho quá nhiều nước nhé. Bắp cải sau cũng ra nước mà.”

Sau khi nói một lèo tới đó, bác ho một tràng khó nhọc.
“Tomomi à, thực sự là cháu làm được chứ?”
“Được bác ạ. Chị cháu đã nấu mì gói một lần rồi.”
Tetsu đã trả lời thay cho tôi đang bất an.
Chỉ có cắt bắp cải thôi mà tôi cũng mất một tiếng đồng hồ. Tôi cầm chặt

lấy con dao suốt nên lòng bàn tay phải vẫn còn cứng đờ. Tôi phẩy phẩy bàn
tay trái lúc này đã có hai chỗ phải dán băng dán. Mong sao mẹ không để
ý… Nhưng mẹ còn chẳng thèm nhìn tôi. Cũng đành chịu thôi, tôi nghĩ.

“Tối qua, con xin lỗi.”
Tôi quyết tâm nói lời xin lỗi. Ông vẫn đang đầy một miệng cơ cơm, chỉ

gật gật đầu nói:

“Được rồi, được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.