OSS VÀ HỒ CHÍ MINH - Trang 465

mời ăn trưa có mặt. Bluechel sắp đặt mọi người vào các vị trí chiến lược ở
khắp ngôi nhà. Anh ta ra lệnh cho George Wickes hét to bằng tiếng Việt
rằng những người đang ở trong nhà là người Mỹ. Tuy nhiên, tình hình
không có gì thay đổi. "Tôi không tin", Wickes nói, "những người An Nam
có thể nghe tôi". Không thể biết những người Việt đang tấn công kia có
nghe thấy hay không.

Vì sở chỉ huy đặt ở rìa phía nam sân gôn Sài Gòn, đội OSS có một tầm
quan sát rộng còn những người Việt có quá ít chỗ núp trong suốt cuộc tấn
công ban đầu kéo dài hai mươi tới ba mươi phút. Nhận thấy ở vị trí khó trụ
được nên họ chuyển tới mặt khác của ngôi nhà, nơi có nhiều bụi cây và
hàng rào hơn và họ có thể ẩn núp. Khi cuộc đấu súng tạm ngừng, có thêm
bốn thành viên OSS về đến nơi. Một trong số họ, trung uý Leslie Frost, là
người đặc biệt được hoan nghênh; Bluechel muốn gửi một bức điện tới
Phái đoàn Anh yêu cầu trợ giúp nhưng không thể vì đường dây điện thoại
đã bị cắt. Với sự trở về của Frost, nhân viên điện đài, họ có thể đánh điện
cho sở chỉ huy OSS tại Kandy, đề nghị thông báo cho quân đội Anh.

Vào lúc đó, 45 phút sau khi cuộc tấn công bắt đầu, Bluechel ra lệnh cho đại
uý Frank White huy động 9 lính Nhật có nhiệm vụ canh gác ngôi nhà. Mặc
dù White sắp xếp quân Nhật vào các vị trí chiến lược quanh nhà nhưng
phần lớn bọn họ không tham gia chiến đấu. Khoảng 3 giờ chiều, sau hơn 2
tiếng bắn nhau, những người Việt Nam "buộc phải rút lui", Bluechel báo
cáo "vì chúng tôi bắn rất chính xác". Khoảng 10 phút sau, một "xe tải chở
một nhóm lính Nhật" đi ngang qua trước nhà, đại uý White chặn xe lại và
yêu cầu họ cùng anh ta ra nhặt thi thể Dewey. Tuy nhiên, khi đến hiện
trường, White phát hiện ra cả xác Dewey và chiếc xe Jeep đều biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.