một chính khách tốt, ông theo dõi sát sao tâm trạng của công chúng và đưa
ý kiến của nhân dân vào những mục tiêu của chính sách đối ngoại của
chính ông. Bằng cách đó, khi xuất hiện những vấn đề quốc tế trong quá
trình vận động tranh cử của Roosevelt, ông tập trung vào chủ nghĩa hoà
bình - cái "Chế ngự suy nghĩ của công chúng ở bất cứ đâu", và ông tin đó là
"chủ nghĩa hiện thực chính trị đơn giản hậu thuẫn cho nỗ lực quốc tế vì hoà
bình". Roosevelt hiểu toàn bộ khát vọng của người dân Mỹ là không muốn
vướng vào những cuộc chiến của châu Âu vốn được cho là một phần của
toà nhà đế quốc. Ông viết: "Toàn bộ xu thế của thời đại đêu chống chiến
tranh mở rộng thuộc địa".
Khi cuộc Đại suy thoái ập đến, Roosevelt tập trung vào những yếu kém của
nền kinh tế Mỹ, và trong khi thừa nhận tình cảm của công chúng đối với
việc tránh những dính líu quốc tế hao tiền tốn của, ông vẫn giữ thái độ im
lặng đối với các vấn đề chính sách đối ngoại. Cái im lặng này trong nhiều
trường hợp khiến mọi người lầm tưởng cảm giác thực của ông về sự phụ
thuộc lẫn nhau cơ bản của các dân tộc, và làm xa lánh một số người có cảm
tưởng rằng ông đã từ bỏ những quan điểm theo chủ nghĩa quốc tế của mình.
Những chiến lược vận động tranh cử tập trung vào những rủi ro của quốc
gia thay cho quốc tế của ông đã phát huy tác dụng và ông được bầu làm
tổng thống năm 1932. Theo quy luật tất yếu, nhiệm kỳ đầu tiên ông tập
trung vào chế ngự những vấn đề quốc nội khốc liệt của thời đại. Mặc dù có
lẽ đã tiên liệu tình trạng rối loạn toàn cầu sắp đến, nhưng Roosevelt không
thể hành động dựa vào những nghi ngờ của ông ngay cả khi chúng hiện
hữu.
Trong số những dấu hiệu cảnh báo sớm về việc chiến tranh sắp nổ ra là