OSS VÀ HỒ CHÍ MINH - Trang 64

Đến cuối mùa hè năm 1941, quân Nhật tiến vào miền Nam Việt Nam. Đáp
lại, Mỹ đóng băng các tài sản của Nhật. Tuy nhiên, việc này không cho thấy
dự định đáng tin cậy nhằm "bảo vệ" Việt Nam, hay thậm chí Trung Quốc
trước Nhật Bản. Các nhà ngoại giao Mỹ tiếp tục các cuộc thảo luận với
Tokyo hy vọng trì hoãn, thậm chí có thể cả tránh, một cuộc chiến tranh trên
Thái Bình Dương dựa trên "những lo ngại vẫn tiếp diễn" của Roosevelt
rằng "những nguồn tài nguyên khan hiểm phải được huy động chống
Hitler". Nhưng khi hè chuyển sang thu, "Báo chí, công chúng và ý kiến
chính thức đều đồng loạt phản đối bất kỳ chính sách nhượng bộ nào đối với
Nhật Bản". Và với thất bại ngoại giao của cả hai phía, cuộc tấn công Trân
Châu Cảng tháng Mười hai đã đưa nước Mỹ vào vòng xoáy của chiến tranh
thế giới chống lại cả ba cường quốc trong phe Trục và kéo căng các nguồn
lực của nước Mỹ giữa hai mặt trận.

Khi Mỹ trở thành nước tham chiến chính thức trong Chiến tranh thế giới 2,
thì quan điểm của Roosevelt về Pháp và Đông Dương thuộc Pháp cũng dần
thay đổi. Cuối cùng tổng thống và các phụ tá của ông tiếp tục cam kết với
người Pháp rằng vị thế quốc tế của họ, cả ở châu Âu và như một cường
quốc thuộc thực dân, sẽ được bảo đảm trong thời hậu chiến.

Chẳng hạn, tháng 1 năm 1942, trong một nỗ lực ngăn chặn hợp tác của
Vichy với phe Trục, Roosevelt đã chuyển một bức thông điệp năm điểm
cho đại sứ Mỹ ở Pháp, đô đốc William Leahy, để sử dụng nếu điều kiện cho
phép - hoặc là với thống chế Pétain hoặc với tướng Weygand". Điểm số hai
đề cập trực tiếp đến các thuộc địa của nước Pháp khẳng định rằng: "Từ
Pháp trong tâm trí tổng thống bao gồm Đế chế thực dân Pháp". Cũng trong
thông điệp đó, tổng thống đã bảo Vichy coi chừng bất kỳ sự quy phục khả
dĩ nào nếu Đức tấn công hoặc nước Pháp hoặc bất cứ thuộc địa nào của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.