OSS VÀ HỒ CHÍ MINH - Trang 85

tất cả mọi người bị điếc tai bởi tiếng ồn màu trắng(10) của thông tin và
thông tin sai lệch. Còn có nhiều vấn đề khác nữa.

Cho đến khi mở rộng COI, ở đây không có lãnh đạo tập trung, không có
phòng xử lý thông tin và không có mối liên kết trực tiếp đến người ra quyết
định cuối cùng - Roosevelt. Trong kịch bản tối ưu, những đặc vụ làm việc
cho COI sẽ "tổng hợp và truyền bá thông tin tình báo" thu được từ cả tám
đơn vị và chuyển nó cho những người có trách nhiệm bảo vệ đất nước.

Donovan sẽ hành động như mối liên lạc trực tiếp với tổng thống. Nhiệm vụ
của COI về lý thuyết là bí mật, nhưng COI và Donovan đã được công luận
chú ý không lâu sau khi thành lập cơ quan này. Tháng Giêng năm 1942, bài
báo của ký giả Walter Karig có tựa đề "Cơ quan bí mật nhất ở Washington"
xuất hiện trên tờ Tự do không úp mở ca ngợi cả Donovan và COI. "COI",
Karig viết, "là cơ quan siêu gián điệp và phản gián của chính phủ. Biên chế
của nó là tập hợp lớn nhất những bộ não đồ sộ và trí tuệ nhanh nhạy mà
một chính phủ từng huy động được từ các giảng đường đại học, cơ sở quân
sự các đoàn ngoại giao và cơ quan báo chí". Những bộ não đồ sộ của COI
liên quan tới "thông tin mật thu thập được bởi tất cả các cơ quan mật vụ
liên bang khác" và đặt "rắc rối lên bàn tổng thống" chuẩn bị tuyên truyền
và phản tuyên truyền thông qua Ban Thông tin Đối ngoại, và bố trí nhân
viên cho Vụ nghiên cứu và Phân tích, trung tâm trí tuệ của COI.

Song, ngay từ đầu COI đã có kẻ thù. Giám đốc FBI J. Edgar Hoover đã mô
tả COI là "sự điên rồ của Roosevelt", và cố ý làm phá sản ít nhất một sứ
mạng của COI nhằm bảo vệ thế lực của chính mình. Trong khi đó ONI và
G-2 rất ít ngỏ lời hợp tác và, trong một vài trường hợp, đã cố tình giữ lại
thông tin đối với nhóm của Donovan. Ngay trong COI cũng có bất đồng -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.