PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 1 - Trang 143

người khác càng khẳng định thêm điều này. Chiếc túi giấy cô ta cầm trên tay có
thể đang đựng quần áo của nạn nhân.

“Cậu có nhìn thấy mặt cô ta không? Tóc cô ta dài tới đâu?” Thanh tra

Kazamatsuri không giấu nổi sự phấn khích.

“Không, tôi không nhìn thấy rõ. Tại cái mũ che mất. Với lại nếu nhìn chằm

chằm người ta sẽ nghĩ tôi là biến thái.”

“Cậu cứ nhìn thoải mái! Bị coi là biến thái thì đã sao!” Chẳng biết có phải

phấn khích quá không mà phát ngôn của thanh tra nghe đầy mâu thuẫn. “Thế còn
chiều cao? Cậu suýt đâm phải cô ta cơ mà. Cô ta cao chừng nào? Chừng này à?”

Nói xong, thanh tra Kazamatsuri đặt nắm tay dưới cổ cậu thanh niên to lớn.

Độ cao ước chừng 1m50. Thanh tra Kazamatsuri hỏi như thể tin là vụ án sắp
được giải quyết. Tuy nhiên, Sugihara Satoshi lắc đầu, mạnh đến nỗi rung chuyển
cả thân hình đồ sộ.

“Không, cô ấy không thấp thế đâu. Cô ấy phải cao đến đây của tôi.”

Cậu thanh niên đưa nắm đấm lên giữa mặt mình. Trong một giây, mặt thanh

tra Kazamatsuri đờ ra vì bất ngờ. Chỗ Sugihara Satoshi chỉ tay cao hơn chỗ thanh
tra chỉ khoảng 20 cm. Nghĩa là khoảng 1m70. Một con số tương đối cao ở nữ
giới.

Trong số các nghi phạm, chỉ duy nhất một người có chiều cao đáng nể như

vậy. Đó là cô bạn thanh mai trúc mã của nạn nhân, hiện đang làm việc tự do và
mơ ước trở thành diễn viên. Thanh tra Kazamatsuri chẳng ngại ngần hét thật to
tên cô gái.

“Saito Aya… Chính là cô ta! Đúng như tôi nghĩ!”

Ô, anh đâu có nghĩ thế…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.