PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 1 - Trang 162

Cũng giống như nhiều thanh tra khác, có vẻ như việc thu thập bằng chứng

ngoại phạm là thú vui của thanh tra Kazamatsuri.

Người lên tiếng đầu tiên là ông Kodama Sosuke. “Như tôi đã nói với điều

tra viên. Lúc đó tôi chỉ có một mình nên không có bằng chứng ngoại phạm. Cậu
Kazuo thì sao?”

Kodama Kazuo, con trai trưởng vừa được ông bố dượng ngượng ngùng gọi

bằng “cậu” là một thanh niên cao ráo, mặc chiếc áo sơ mi kẻ sọc nhỏ. Tóc cậu ta
được chải chuốt tinh tươm nom chẳng khác gì ảnh treo ngoài cửa hàng cắt tóc.
Tuy còn ít tuổi nhưng cậu ta đã có được vị trí khá quan trọng tại công ty, điều này
chứng tỏ tình cảm mù quáng mà bà Kinue dành cho gia đình. Với khuôn mặt
căng thẳng, Kazuo trả lời thế này, “Lúc đó tôi cũng ở trong phòng riêng. Đang
đọc sách thì đột nhiên tôi nghe thấy có tiếng kính vỡ. Vì ở một mình nên tôi
không có bằng chứng ngoại phạm. Akiko thì sao?”

“Em cũng không có.” Một cô gái lòe loẹt với mái tóc dài uốn xoăn kiểu

xoắn ốc đáp. Đó là Akiko, cô con gái lớn. Cô này đang ở nhà phụ giúp việc gia
đình nhưng nhìn móng tay tô vẽ thế kia thì có lẽ cô ta chẳng rửa nổi cái cốc. “Khi
kính cửa sổ bị ném vỡ, tôi đang ở trong phòng chơi điện tử trên điện thoại. Còn
Goro làm gì lúc đó? Chắc cũng không có bằng chứng ngoại phạm hả?”

Bị chị gái nói kháy, Goro khẽ lườm lại. Goro đang là sinh viên năm thứ 3 tại

một trường đại học ở Tokyo. Cậu để tóc dài, nhuộm nâu, tai đeo khuyên. Thoạt
nhìn trông cậu có vẻ nhếch nhác nhưng thân hình lại khá to con, phần cánh tay lộ
ra dưới lóp áo phông rất rắn chắc.

“Tôi cũng ở trong phòng một mình. Tôi đang thiu thiu ngủ nên chẳng có

bằng chứng ngoại phạm gì đâu.”

Tóm lại, ba anh em đều ở phòng riêng. Khoảng 9 giờ, khi nghe thấy tiếng

kính vỡ, cả ba đã chạy lên phòng của ông Sosuke. Chuyện chẳng có gì bất thường
cả.

Tiếp theo là đến lượt bố con ông Kodama Kenjiro và Satomi. Ông Kenjiro,

em họ bà Kinue, là một người đàn ông trung tuổi có thân hình thùng phuy giống
hệt bà chị. Chiếc áo sơ mi trắng ông đang mặc dường như muốn bật tung cả hàng
cúc. Có lẽ là người mắc bệrnh đổ mồ hôi nên ông Kenjiro lấy khăn tay dấp mồ
hôi trên trán rồi trả lời, “Lúc đó tôi ở phòng tắm. Tắm xong, đang mặc quần áo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.