PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 1 - Trang 164

Reiko và Kazamatsuri quay sang nhìn nhau. Akiko đang nói tới vụ lộn xộn

xảy ra trong bữa ăn tối.

Vụ lộn xộn bắt nguồn từ việc bà Kinue phàn nàn với Kazuo về tình hình

kinh doanh của công ty. Bà Kinue xiên dĩa vào miếng thịt lợn tẩm bột có rưới
nước cốt thịt, nói, “Chuyện thu nợ gần đây có vẻ bị buông lỏng.” Trong gia đình
này, bà Kinue là người nắm quyền tối cao nên lời nói của bà là tuyệt đối. Ấy thế
mà Kazuo – lúc này đang cầm trên tay bát xúp trứng đã cãi lại, “Chúng ta gần
chạm đến ngưỡng phạm pháp rồi.” Thế là bà Kinue nổi cơn tam bành, bà quát
Kazuo với cái mồm đầy ứ món cá mòi nấu theo kiểu carpaccio. “Mày thấy không
vừa lòng cái gì hả?” Không chịu thua, Kazuo cắn một miếng tôm tẩm bột và nói
ra câu xưa nay vẫn bị coi là phạm húy, “Chúng ta không thể vô cảm như thế
được.” Câu nói này đương nhiên khiến bà Kinue bốc hỏa, bà xiên dĩa vào miêng
tôm tẩm bột Kazuo ăn dở, quát, “Mày nghĩ mày có được miếng ăn này là nhờ
ai?” Tiếp theo đó là màn chửi rủa liên hồi giữa bà Kinue và Kazuo, đĩa, dĩa, thịt
lợn tẩm bột, tôm tẩm bột cứ bay vèo vèo trong không trung.

“… Cuối cùng mẹ tôi bảo, ‘Mày mà còn nhắc tói từ vô cảm là tao giết đấy’.

Anh tôi cũng hét lên, ‘Chính tôi sẽ giết bà’.”

Cãi nhau xong, hai người rời khỏi bàn ăn, miệng vẫn không ngừng chửi rủa.

Nghe nói, thịt lợn tẩm bột, tôm tẩm bột, cá mòi nấu theo kiểu carpaccio rơi rớt
quanh bàn ăn sau đó được những người còn lại xơi ngon lành (không biết là thật
hay đùa).

“Ra vậy…” Thanh tra Kazamatsuri khẽ rên lên rồi quay sang xác nhận với

Kazuo, “Có đúng anh đã nói sẽ giết mẹ không?”

“Vâng, đúng là tôi nói vậy. Nhưng tôi không có ý đó. Đó chỉ là lời đáp trả

lại mẹ tôi thôi. Tại mẹ tôi nói trước. Sao tôi có thể giết mẹ tôi chứ.”

“Việc đó thì tôi không biết. Biết đâu anh đã hành động như lời tuyên bố.

Nếu bà Kinue chết, chẳng phải một phần tài sản to lớn này sẽ chảy vào túi anh
sao.”

“Nếu vì tài sản thì hai đứa em tôi cũng đủ điều kiện tương tự đấy. Với lại,

anh cũng trông thấy hung khí rồi. Đó là cúp vô địch của Goro ngày xưa.”

“Vớ vẩn! Cái cúp đó vẫn được bày ở thư phòng, hung thủ tình cờ vớ lấy nó

làm hung khí thôi. Nếu là hung thủ, không đời nào em lại dùng đồ kỷ niệm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.