PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 157

“Nhiều chứ.” Nhưng trước hết là vụ việc xảy ra hôm nay. “Đã xảy ra

một vụ án rất kỳ lạ. Anh thấy đấy, sáng nay đường vẫn còn ngập tuyết…”

Reiko kể lại chi tiết vụ việc cô gặp sáng nay trên đường đi làm.

Kageyama chăm chú lắng nghe với vẻ tò mò ra mặt. Mấy cậu bé mẫu giáo
lại chỉ về phía Kageyama bảo, “Ông già Noel đang nói chuyện linh tinh
kìa.”

Vớ vẩn. Cung cấp thông tin để Kageyama suy luận không phải là nói

chuyện linh tinh. Rất nhiều lần, Kageyama đã tìm ra sự thật chỉ qua những
gì Reiko kể.

“Tôi hiểu rồi. Vụ này đúng là rất lạ.” Kageyama lại nhấp một ngụm cà

phê. Căn phòng không dấu chân người. Bốn nghi can.”

“Ừ. Có thể vẫn còn nhưng tạm thời cứ xem xét trước bốn người này.”

“Vâng.” Kageyama gật đầu. “Mấu chốt của vụ án nằm ở dấu chân.

Hung thủ làm thế nào để rời khỏi hiện trường mà không để lại dấu chân?”

“Ừ, tôi cũng thắc mắc về chuyện đó.”

“Tuy nhiên, nếu chúng ta để ý tới một chi tiết thì sự thật tự khắc sẽ lộ

diện. Tiểu thư đã tới rất gần sự thật rồi mà vẫn chưa phát hiện ra sao?”

Việc bị coi thường khiến Reiko phát cáu. “Ý anh là sao?”

“Trong nhà Matsuoka có những vật dụng rất đáng chú ý, chắc tiểu thư

vẫn nhớ. Đó là ván trượt ski và snowboard trên gác xép. Nhưng vật này ít
nhiều đã thu hút được sự chú ý của tiểu thư.”

“Ừ, đúng là tôi cũng hơi có ấn tượng.”

Reiko hồi tưởng lại khung cảnh trên gác xép.

“Ừ, giờ nghĩ lại mới thấy ván trượt ski và snowboard chắc chắn có liên

quan tới căn nhà bốn bề phủ tuyết. Giả sử hung thủ dùng ván trượt ski để đi
trên tuyết? Ít nhất sẽ không để lại dấu chân. Anh thấy sao hả Kageyama?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.