PHẠM XUÂN ẨN - ĐIỆP VIÊN HOÀN HẢO X6 - Trang 227

tình mới nhất mà họ nhận được từ ‘các nguồn tin' của mình. Không có gì bí
ẩn với xuất xứ của các thông tin ấy, và một câu đùa thường trực của cánh
nhà báo đó là bất cứ ai có mối liên hệ với Ẩn đều chắc chắn là người của
CIA”. (68)

Rất có lý khi CIA tìm cách tuyển mộ Ẩn. Ai cũng biết trong các công

đoàn lao động thân chính phủ đều có đầy người của Cộng sản và các hội
đoàn này đang trở thành thùng chứa những người thâm nhập. Một đầu mối
ở CIA đã đề nghị Ẩn ngụy trang làm phóng viên mảng tin tức công đoàn để
có thể theo dõi các hoạt động bị tình nghi là của Việt Cộng. Đáp lại, CIA sẽ
cung cấp cho Ẩn vài tin độc quyền rất giá trị, nhờ đó có thể nâng cao vị thế
của ông tại tờ tạp chí. Ẩn kể với tôi rằng ông đã từ chối lời đề nghị, với lý
do rằng ông đã có đủ các nguồn tin tốt rồi, bởi lẽ ông biết rằng công việc
theo đề nghị là rất nguy hiểm cho vỏ bọc của ông.

Ẩn quay trở lại thời kỳ trước đó rất lâu với các đầu mối trong CIA, bắt

đầu với Lansdale, Conein và Phillips. Sau cuộc đảo chính chống Ngô Đình
Diệm bất thành năm 1960, chỉ huy trưởng chi nhánh Sài Gòn của CIA là
William Colby đề nghị bác sĩ Trần Kim Tuyến thành lập Phủ Đặc ủy Trung
ương tình báo (CIO). Tuyến tập hợp vào nhóm lên kế hoạch toàn những
người mà ông ta biết rõ là có thể tin cậy được, và tất nhiên Ẩn là một trong
số đó.(69) “Ai ở CIO cũng coi tôi là người nhà”, Ẩn nói. “Họ là nguồn tin
quý giá nhất đối với tôi trong cuộc chiến tranh”. Nhóm này hợp tác chặt chẽ
với CIA để tạo ra một tổ chức tương đương cho Việt Nam Cộng hòa.

Khi chiến tranh kết thúc, Ẩn đối mặt với câu hỏi là liệu có phải ông

từng làm điệp viên hai mang hay không. “Tôi may mắn bởi vì nếu trước kia
từng nhận lời làm việc cho CIA thì nay sẽ gặp rắc rối lớn với bên an ninh.
Tôi bị theo dõi rất chặt bởi tôi là người duy nhất không bị bắt trong suốt hai
mươi ba năm và họ muốn biết làm sao lại có chuyện như vậy. Họ không thể
kiểm tra các mối liên lạc của tôi bởi tôi tự làm việc cho mình. Tôi là một ca
đặc biệt bởi không ai ra lệnh cho tôi. Không có một người điều khiển tôi
thực sự. Tôi gửi báo cáo đi và trước khi chiến tranh kết thúc thì họ không
nói với tôi điều gì ngoại trừ vụ Ấp Bắc. Sau chiến tranh, họ bảo tôi viết ra
mọi thứ để chuẩn bị nhận danh hiệu. Tôi đã làm như vậy nhưng rồi họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.