thay theo ý chí chủ quan của con người, bởi xã hội phát triển tiến lên luôn
được thực hiện bởi một quá trình vĩ đại, đó là quá trình biến đổi thế giới cũ
và sáng tạo thế giới mới. Trong quá trình này, thế giới hiện thực luôn phát
triển trong sự giao thoa giữa việc vạn vật mới được sinh ra và vạn vật cũ bị
mất đi, cũng chỉ trong quá trình phát triển này mới có thể nhìn ra cái nào có
tiền đồ, cái nào không có lối thoát, cái nào hướng về ánh sáng, cái nào
hướng về đêm đen, cái nào có xu hướng tăng lên, cái nào biến thành tàn lụi.
Vậy, các nhà văn của chúng ta phải tự dựa vào đó mà đi khu biệt và cân
bằng độ nặng nhẹ của đề tài, đồng thời lựa chọn những sự việc chiếm vị trí
quan trọng trong quá trình thay đổi và sáng tạo này để làm đề tài văn học.
Tương tự, tại đây tôi cũng đã vô tình đi ngợi ca cho "thuyết đề tài duy trọng
đại", bởi sự khác biệt trong trải nghiệm tình cảm cuộc sống và trải nghiệm
của cuộc đời cùng sự rèn luyện tu dưỡng và xu hướng thẩm mỹ, suy cho
cùng không phải ai cũng đều có thể lựa chọn và chèo lái được các loại đề
tài quan trọng.
Thế nhưng, văn học không phản ánh hiện thực một cách bị động, ngày
nay, khi sáng tác văn học ngày càng hướng đến "tư nhân hóa", "nhỏ bé" và
"yếu đuối", lại càng thiếu đi sự "to lớn", "sâu xa" và "cứng cáp" trong nội
hàm xã hội, chúng ta đề xướng và kêu gọi sự nổi bật và hùng tráng của
"giai điệu chính", e rằng không phải là thừa. Thực ra, nền văn luận cổ đại
Trung Quốc sớm đã nói đến "tương truyền thiên cổ" và "đương thời bất
hủ". Nếu chúng ta không thể lưu lại cho đời sau tác phẩm lưu truyền thiên
cổ phản ánh thời đại cải cách vĩ đại của chúng ta hôm nay, há chẳng phải sẽ
rất xấu hổ vì không hoàn thành sứ mạng và trách nhiệm mà thời đại giao
cho chúng ta? Há chẳng phải sẽ xấu hổ với người sáng tạo ra phần lịch sử
huy hoàng này?
Về phương diện ý nghĩa này, có thể nói Trương Bình là một nhà văn
rất giàu cá tính, ông luôn đi sâu vào chốn sâu thẳm nhất của cuộc cải cách,
đi sâu vào trong bản chất cuộc sống một cách thực sự, từ đó có được xúc
cảm và linh cảm, có được tư liệu sống và dưỡng chất sáng tác, trong ý thức