PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 146

cứ nghĩ đến cách cô ấy nắm tay tôi trong rạp Regal, siết nhẹ lòng bàn tay
tôi mặc cho mọi thứ lý thú đang diễn ra trên màn ảnh.

Giờ bọn tôi quay lại cửa tiệm.

Để chơi vài trò chơi.
Một lát sau, Mary mở cửa cho tôi vào bên trong.
Cửa tiệm tối đen như mực, ngoại trừ cái đèn bàn nhỏ bên cạnh quầy tính

tiền. Tim tôi vẫn còn đập nhanh sau màn chạy lúc nãy. Mary nhìn tôi và
cười. “Mình có khăn phía sau này”, cô ấy nói. “Đừng đi. Nếu cậu vấy nước
lên bất kỳ tờ tạp chí nào, tụi mình không trả lại được đâu.”

Mưa khiến tóc cô ấy duỗi thẳng lự và chiếc áo thun trở nên trong suốt,

phơi lộ đường viền áo ngực, trông cô ấy như vừa bước ra khỏi phòng tắm.
Nhác thấy tôi đang nhìn, cô ấy bặm môi dưới. Như thế đấy. Cô ấy hé môi
nói: “Mình sẽ trở lại ngay…” thì tôi bước về phía trước, đặt tay lên eo cô
ấy và hôn. Bọn tôi tựa vào quầy hàng nơi Zelinsky sửa máy đánh chữ.
Mary hôn đáp lại, tôi chưa bao giờ cảm nhận được điều gì giống như thế.
Cô ấy có hương vị của bão táp và của kẹo dẻo hình gấu. Mọi thứ thật tự
nhiên. Đây là lần đầu tiên tôi hôn một cô gái, nhưng thật ngạc nhiên rằng
đó lại là điều đơn giản nhất thế giới.

Cho đến khi Mary đẩy tôi ra.
“Không, không, không!”

Tôi ngừng hôn, nhưng vẫn ôm lấy cô ấy.
“Sao thế?”
“Chúng ta không được làm vậy.”

“Mình thích cậu, Mary. Mình nghĩ mình…”
“Buông ra”, cô ấy nói.
Tôi ngạc nhiên đến mức cứng đờ người. Tôi khá sốc.

Cô ấy hất tay tôi ra: “Buông ra!”
Sao vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.