PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 162

“Nó nói vậy thật mà!” Alf lắp bắp. Nó chĩa ánh nhìn sang tôi: “Nói thật

cho anh ấy biết đi, Billy!”

“Có thể đó đúng là mật mã, có thể không”, tôi nói. “Vấn đề ở chỗ đó, tao

không biết. Có khả năng chúng ta đột nhập tiệm và chuông báo động vang
lên cũng nên.”

Rene chẳng cử động hay thay đổi nét mặt. Tôi tự hỏi gã có biết tiếng

Anh không nữa.

“Vậy sao mày lại ở đây?” Tyler hỏi. “Đến cảnh báo chúng tao à?”
Tôi gật đầu: “Tôi không muốn ai bị bắt cả.”

“Cảm động đấy”, Tyler nói. “Mày mặc như ninja và lẻn ra đây lúc mười

hai giờ rưỡi để cảnh báo bọn tao? Thật đáng suy ngẫm đấy Billy.”

Tay phải hắn giơ lên, tôi co người lại chuẩn bị ăn đấm. Thay vì làm vậy

hắn vòng tay đến túi sau của tôi và rút ra thanh xà beng. “Thế sao mày lại
đem cái này?” Hắn đẩy tôi lên thành thùng rác, gí đầu nhọn xà beng vào
họng tôi, như thể hắn sẵn sàng bêu đầu tôi. “Sao mày lại nói láo?”

Khó mà nói khi có một thanh sắt ấn vào khí quản. “Em đang cố giúp bọn

anh”, tôi nói, nhưng giọng nói phát ra như tiếng rên.

“Bình tĩnh, bình tĩnh nào”, Alf nói, cố gắng giữ hòa khí. “Chúng ta đều

muốn một thứ. Chúng ta đều ở đây để thấy em Vanna White, đúng không?
Cứ tập trung vào phần thưởng đi. Điều đó mới quan trọng, đúng không
nào?”

Sai rồi, tôi nghĩ vậy. Tyler và Rene chẳng phùng mang trợn má chỉ để có

mấy bức hình của Vanna White. Rõ ràng bọn chúng đang theo đuổi thứ gì
đó lớn hơn.

Mắt của Tyler chỉ cách tôi có vài phân. Hắn đang tìm trên gương mặt tôi

bất kỳ biểu hiện của sự nghi ngại nào. Cuối cùng hắn cũng thả tôi ra, tôi lảo
đảo trên mặt đất, ôm lấy cổ họng, ngạc nhiên khi nhận ra rằng mình không
bị chảy máu, chỉ bị trầy xước.

“Lấy mấy cái sọt”, Tyler nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.