PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 163

“Giờ anh nói đi”, Alf nói. “Bắt đầu thôi!”
Chiều hôm đó, Clark đã trộm vài sọt nhựa đựng sữa từ cần bốc hàng của

cửa hàng Food World và cất chúng trong thùng rác lưu động đằng sau nhà
hàng Tướng quân Tso. Lúc ấy Alf đang leo vào thùng rác và chuyển mấy
cái sọt cho Clark, nó xếp chúng dưới thang cứu hỏa theo hình kim tự tháp.
Nếu tôi muốn chuồn thì đây là cơ hội cuối cùng. Tôi không thể chạy đua
được với Tyler, nhưng nếu đến được quãng sân sau dọc theo đường High,
tôi sẽ có cơ hội thoát khỏi hắn mười mươi. Tôi biết tất cả những khoảng hở
trong hàng giậu; có rất nhiều cây cối và khu vườn cùng vài thứ linh tinh
khác sẽ che được cho tôi.

Nhưng sau đó thì sao? Nếu tôi xoay xở thoát được thì bọn họ vẫn đột

nhập cửa tiệm Zelinsky mà không cần tôi. Tôi không thể để điều đó xảy ra.
Bất cứ thứ gì sai trái xảy ra ở cửa tiệm đều là do lỗi của tôi. Nếu muốn yên
ổn thì tôi phải giúp Tyler và Rene đột nhập.

Trên cửa sổ tầng hai, Arnold Schwarzenegger nhổm dậy, quay vòng

vòng rồi lại ngồi xuống.

“Trèo lên mái”, Alf nói. “Tao sẽ rung chuông cửa.”

Tyler chỉ tôi đi đến chỗ cái thang: “Phụ nữ trước.”
Tôi quệt tay vào quần jean - trời không phải nóng lắm, nhưng mồ hôi

chảy như điên trên người tôi - rồi bước lên đống sọt. Khi leo lên đỉnh, tôi
chỉ vừa đủ độ cao để có thể nắm lấy thanh thang thấp nhất, nhưng lại không
đủ sức kéo lên. Tay tôi run quá.

Clark nắm lấy chân và đẩy tôi lên. “Bắt chân lên gạch kìa”, nó nói. “Mày

tự đi được không?”

Tôi ngạc nhiên trước giọng nói tỉnh queo của nó. Theo cách nó nói thì cứ

tưởng cả bọn đột nhập cửa hàng mỗi cuối tuần đấy. Nhờ Clark đẩy từ bên
dưới, tôi có thể lên được thanh thứ hai, rồi thanh thứ ba cho đến khi tôi leo
thẳng lên.

“Ơn Chúa”, Tyler nói, ngạc nhiên trước sự vô dụng của bọn tôi. “Tao

chẳng biết đứa nào què quặt hơn đứa nào nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.